"Ngươi phải hiểu rõ, thân rơi hiểm cảnh, tốc độ đi trong đất không thể chậm lại được. Ngươi không phải không biết tình huống bên quân Triệu kia, nhiều cao thủ tập hợp như vậy, đặc biệt là các lão già đã bắt cóc quận chúa, ta không thể nào mang được quận chúa thuận lợi thoát thân nếu họ ra tay. Khi bọn họ ra tay, chỉ khoảnh khắc thôi là có thể kéo hai người quận chúa từ trong đất ra. Đến lúc đó, chỉ có thể là ta thoát thân một mình. Ngươi cảm thấy ta còn cần phải chạy không? Cái chỗ đó, ngươi có thể đảm bảo ta không bị người phát hiện không?"
Hiểu, tất cả những gì nàng ta nói, Ngưu Hữu Đạo đều hiểu. Ngưu Hữu Đạo nói:
"Nếu không cách nào tránh bị phát hiện thì bỏ biện pháp này qua một bên, tạm thời không đề cập nữa, lo lắng về phương hướng có khả năng. Cái gọi là phát hiện hay không, nói cho cùng là có thể cho ngươi đầy đủ thời gian thoát thân hay không mà thôi. Phát hiện hay không thực ra không quan trọng, ta nói vậy không sai chứ?"
Vân Cơ gật đầu:
"Không sai."
Ngưu Hữu Đạo:
"Nếu như ta giao quận chúa và tiểu vương gia cho ngươi, ngươi cần bao nhiêu thời gian mới có thể dẫn bọn họ thoát hiểm?"
Vân Cơ:
"Ít nhất mười lăm phút! Nếu ngươi có thể cho mười lăm phút, ta có thể bảo đảm họ thoát hiểm."
Ngưu Hữu Đạo:
"Mười lăm phút, được, thì mười lăm phút. Ta tranh chủ cho ngươi mười lăm phút, ngươi giúp ta cứu họ ra."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565716/chuong-1284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.