Nhìn cách ăn mặc, là người của Phiêu Miễu các. Bốn người lập tức lách mình đến dưới tảng đá, tự báo thân phận...
Chạng vạng tối, các thành viên nước Triệu phân tán tìm kiếm một lần nữa tập trung lại, có mấy người lặng lẽ thoát ly khỏi căn cứ.
“Các vị, chúng ta đi đâu thế?” Trần Tử Phi đi cùng với bốn tu sĩ nước Triệu, vừa đi vừa nghi ngờ hỏi.
Gã ta là tán tu được nước Triệu mời chào, không tiện từ chối.
Nhưng nhìn chung quanh, gã ta phát hiện mình đã bị mang đi càng lúc càng xa. Đây là lần thứ ba gã ta hỏi cùng một câu hỏi, trong lòng dần dần có chút bất an.
Một người trấn an: “Trần huynh yên tâm đi, chuyện tốt, chờ lát nữa sẽ biết. Chúng ta...” Đang nói, gã ta lập tức im bặt.
Năm người dừng lại, chỉ thấy đằng trước xuất hiện bốn người đang cản đường, chính là đám người Ngưu Hữu Đạo.
“Ngưu Hữu Đạo!” Mọi người nhanh chóng cảnh giới.
Trần Tử Phi và bốn người kia nhìn chung quanh, còn chưa gặp được thành viên Phiêu Miễu các, không nghĩ đến đã gặp Ngưu Hữu Đạo trước.
Ngưu Hữu Đạo có vẻ như đau đầu, giơ tay xoa nhẹ mắt ba lần. Sau khi nhìn thấy Trần Tử Phi đáp lại tín hiệu, thuận tay thủ thế: “Nhanh gọn đi!”
Ba người Vu Chiếu Hành bỗng nhiên lách mình xông lên, ra tay thật nhanh.
Chưa đầy một lát, tiếng đánh nhau ngừng lại, Vu Chiếu Hành từ đằng xa bước đến, ném một thi thể xuống dưới chân Ngưu Hữu Đạo.
Ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565579/chuong-1147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.