Các hành động liên tiếp trước đó, hắn càng giống một con sói ác độc, âm trầm đứng đằng sau quan sát, có chỗ nào giống bị ép vào đường cùng đâu?
“Có thể đi theo...” Ngưu Hữu Đạo vừa quay đầu lại, phát hiện không khí hơi lạ, liền đưa tay sờ mặt mình, cũng không có gì khác thường, không khỏi ngạc nhiên hỏi: “Các người nhìn ta chằm chằm như vậy làm gì?”
Ba người cũng không biết dùng từ ngữ nào để hình dung cảm giác vừa rồi của mình. Dù sao cảm giác không hiểu đó cũng đến một cách đột ngột.
Ngưu Hữu Đạo không hiểu nổi thái độ của ba người kia, nhiều lần đưa tay lên sờ mặt nhưng không phát hiện được vấn đề gì.
Về sau, cả nhóm tiếp tục đuổi theo người nước Triệu.
Phù Phương viên Tề Kinh, hai mẹ con Trang Hồng đưa mắt nhìn Ngọc Thương rời đi.
Từ trong viện bước ra, Ngọc Thương nhìn thấy Độc Cô Tĩnh đang chờ. Nhìn ám chỉ của đệ tử, ông ta biết gã đang có chuyện quan trọng cần bẩm báo.
Hai người không nói câu nào, bước nhanh về viện của mình. Ngọc Thương hỏi: “Chuyện gì?”
Độc Cô Tĩnh gật đầu đáp: “Chuyện bên phía Nam châu đã được giải quyết ổn thỏa.”
Ngọc Thương hỏi tiếp: “Không lộ ra sơ hở gì chứ?”
Độc Cô Tĩnh đáp: “Không, sự việc làm rất sạch sẽ”
Ngọc Thương thở phào một hơi, chắp tay nói: “Tên kia muốn sống, chỉ sợ quá xa vời rồi.”
Độc Cô Tĩnh do dự nói: “Sao chỉ là xa vời? Toa Như Lai đã công khai nói ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565580/chuong-1148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.