Vu Chiếu Hành nói: “Ta và nàng ta chưa hề giao thủ. Ta ở bên cạnh ngươi, nàng ta không dám hành động thiếu suy nghĩ. Nếu không phải thái độ của ba Đại Phái nước Yến rõ ràng, nàng ta không cần cố kỵ, đã sớm đến đây rồi.”
Dường như muốn nói, mặc dù xếp hạng của ông ta trên Đan bảng không bằng Nhan Bảo Như, nhưng khi đánh nhau, còn chưa biết ai thắng ai thua.
Vân Cơ nói: “Nếu thật sự tìm đến, cứ giao cho ta thử một chút. Ta ngược lại muốn xem thử vị trí thứ hai Đan bảng có bản lĩnh lớn bao nhiêu.”
Vân Cơ nói xong, Vu Chiếu Hành có chút ngoài ý muốn, vô thức liếc nhìn Vân Cơ. Vân Cơ cũng vừa lúc liếc nhìn ông ta, mắt hai người chạm vào nhau.
Từ ánh mắt của đối phương, Vu Chiếu Hành cảm giác lời này giống như đang cảnh cáo ông ta đừng làm loạn.
Ngưu Hữu Đạo cũng có chút ngoài ý muốn, không nghĩ đến Vân Cơ lại dám chủ động xin giao thủ với Nhan Bảo Như, không khỏi mỉm cười. Xem ra xà yêu kia cũng có chút nắm chắc, nếu không sẽ không dám nói ra những lời như vậy. Nhưng chuyện này đối với hắn cũng là chuyện tốt, cho nên hắn chỉ cười.
Vân Hoan cũng bất ngờ. Sau khi mẫu thân giao mọi chuyện cho hắn ta xử lý, đã rất nhiều năm chưa từng thấy bà chủ động qua như vậy.
Nhưng hắn ta rất nhanh hiểu ra, mẫu thân tiềm ẩn nhiều năm, mắt thấy tâm nguyện sắp hoàn thành, không cam tâm chết ở đây. Nếu không ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565570/chuong-1138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.