Ngưu Hữu Đạo dựng thẳng ngón tay nói cho ông ta biết: “Lợi ích!”
Vu Chiếu Hành nói: “Cái hiểu cái không, vẫn không hiểu!”
Ngưu Hữu Đạo hỏi lại: “Các thế lực lớn đoạt linh chủng là vì cái gì?”
Vu Chiếu Hành nói: “Vì xếp hạng. Xếp hạng càng cao, thu hoạch càng lớn.”
Ngưu Hữu Đạo nói: “Như vậy cũng chưa hết. Linh chủng đưa hết cho ta, chỉ cần giúp ta lấy được vị trí thứ nhất, ta sẽ trọng thưởng toàn bộ cho bọn họ. Ta cần bảo đảm mạng sống, bọn họ cần bảo đảm tiền tài. Chỉ cần tất cả đều có lợi, có cái gì mà không được?”
Ba người bừng tỉnh. Nghe hắn nói như vậy, ngược lại là một biện pháp khả thi.
Vân Cơ do dự nói: “Suy nghĩ này không sai, nhưng bọn họ chưa chắc sẽ hợp tác với ngươi. Bọn họ có thể vì ngươi liều mạng với các thế lực khác sao? Còn nữa, ngươi cũng không thể cam đoan bọn họ hợp tác với ngươi, ngươi có thể đứng nhất. Nếu chẳng may ngươi không lấy được hạng nhất, cho dù là hạng hai, ngươi chết trong tay Phiêu Miễu các, phần thưởng cho hạng hai cũng không có, đến lúc đó bọn họ còn không phải trơ mắt nhìn sao? Bọn họ liều chết liều sống chẳng phải sẽ trở thành công cốc? Chuyện này đối với bọn họ mà nói phong hiểm quá lớn. Nếu ta là bọn họ, ta sẽ không đồng ý hợp tác với ngươi.”
Ngưu Hữu Đạo nói: “Không đồng ý thì phải nghĩ cách cho bọn họ đồng ý. Mục tiêu đã định, nhất định phải đi theo. Thần cản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565571/chuong-1139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.