Nhớ lại phong quang năm đó, y chưa từng nghĩ sẽ có ngày hôm nay.
Hôm qua vẫn là Đại đô đốc thống soái thiên quân vạn mã, hôm nay lại trở thành tù nhân.
Điệp Mộng Huyễn Giới, kỳ huyễn mỹ lệ.
Bên cạnh dòng suối, Ngân Nhi theo yêu cầu của Ngưu Hữu Đạo, cởi bỏ quần áo của đệ tử Vạn Thú môn, tháo lớp cải trang trên mặt, ánh mắt lóe lên nhìn bốn phía.
Ngưu Hữu Đạo và Viên Cương đứng bên cạnh nhìn nàng ta. Hai người cũng mặc trang phục của đệ tử Vạn Thú môn, gương mặt cũng đeo mặt nạ ngụy trang.
Có thể vào được chỗ này, tất nhiên là nhờ có Trưởng lão Triều Kính của Vạn Thú môn trợ giúp.
Sau khi ba người dịch dung, Triều Kính coi bọn họ giống như đệ tử tùy hành của Vạn Thú môn, lấy danh nghĩa tiến vào Điệp Mộng Huyễn Giới mà xem xét, mang cả ba người vào trong Điệp Mộng Huyễn Giới một cách thuận lợi.
“Đạo Đạo, chỗ nào có đồ ăn ngon?” Ánh mắt Ngân Nhi sáng lên dò xét xung quanh, sau đó nhìn Ngưu Hữu Đạo.
Ngón tay cái của Ngưu Hữu Đạo chỉ về một hướng, cười nói: “Ngươi đi thẳng theo hướng này sẽ phát hiện có một viện tử rất lớn, ở đó có rất nhiều thức ăn ngon.”
Ngân Nhi cười rất vui vẻ, ngây thơ hỏi: “Thật sao?”
Ngưu Hữu Đạo đáp: “Chúng ta ở đây chờ ngươi, tìm được thức ăn ngon rồi, nhớ mang về cho chúng ta.”
Ngân Nhi quệt miệng, có vẻ không thích chia sẻ thức ăn cho người khác, nhưng cân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565542/chuong-1110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.