(*Hồng trần tục khách: Người phàm tục trong cõi trần)
Cừu Sơn lập tức từ chối: "Thực không đúng dịp rồi, Chưởng môn của bỉ phái đang bế quan tu luyện, chỉ là một chút chuyện nhỏ cũng không đáng để chuyện bé xé ra to, nói ra cũng do bỉ phái không biết cách quản giáo đệ tử, cho nên người trở về là được, chưa nói tới việc nhận lỗi. Khó lắm Giả huynh mới đến một chuyến, hôm nay nhất định phải cùng Giả huynh uống mấy chén!"
Giả Vô Quần khoát tay, "Rượu chè thì miễn, Giả mỗ từ trước đến nay không uống rượu. Ôi, không thể chiêm ngưỡng tiên nhan của Chưởng môn Tây Hải quả là tiếc nuối, bây giờ chính là thời buổi rối loạn, chắc hẳn Cừu T rưởng lão cũng biết hai nước giao chiến, Thừa tướng bận rộn mọi việc, còn có rất nhiều việc vặt vãnh phải sai khiến tôi tớ, Giả mỗ đành cáo từ, mong rằng Cừu huynh thay mặt Thừa tướng vấn an Chưởng môn Tây Hải."
Cừu Sơn có hơi bất ngờ, đến đây chỉ có như vậy rồi đi à?
Còn tưởng đâu đối phương muốn dây dưa chuyện kia khiến Vạn Thú môn khó xử, không ngờ đối phương nói đi là đi, chẳng hề đề cập tới chuyện đó, khiến cho ông ta hơi hoài nghi có phải mình đoán sai rồi không.
Chẳng qua nếu có thể không gây ra phiền phức hay là cố gắng đừng rước lấy phiền phực thì tốt rồi, ông ta hí hửng nói: "Nếu đã vậy, hay là lấy quốc sự làm trọng, ta không miễn cưỡng Giả huynh nữa. Đợi sau này có cơ hội, ta lại cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565472/chuong-1040.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.