Ngưu Hữu Đạo: "Dù sao trên danh nghĩa Nam Châu vẫn là của Yến Quốc. Mọi việc đều phải nói tới quy củ, đâu thể để cho Vương gia ngang nhiên kháng lệnh, có đúng không? Đồng ý thì đồng ý, nhưng lúc nào đồng ý lại là một chuyện khác. Đánh ta một trận còn muốn ta dễ dàng thả người, làm gì có chuyện tốt như thế? Thông báo với quận thành bên kia là giết đám người đang treo trên tường thành thị chúng đi! Lý do ấy hả, cứ thông báo rộng rãi là những kẻ đó vu cáo hãm hại triều đình, nói là triều đình phái đến đánh lén!"
Quản Phương Nghi lắc đầu, buông tiếng thở dài. Đây rõ ràng là đang vả mặt triều đình mà. Bên này nhận được ý chỉ nhưng không những không thả người mà còn giết người luôn, triều đình sao có thể chịu nổi!
Đúng lúc này, Viên Cương đi tới, lấy một phong thư ra, đặt trước mặt Ngưu Hữu Đạo: "Tin chiến thắng từ phía Định Châu!"
"Ồ!" Ngưu Hữu Đạo cực kỳ vui vẻ cầm thư đọc, Quản Phương Nghi cũng bước nhanh tới ngồi phía sau hắn, gác một cánh tay lên bả vai hắn, cúi người cùng xem, tấm tắc thành tiếng.
"Ha ha!" Sau khi đọc thư, Ngưu Hữu Đạo cười vui vẻ, lắc đầu khen ngợi: "Không hổ là Mông Sơn Minh, đánh quá hay, kết quả và tiến độ chiến đấu vượt xa dự liệu của ta!"
Điều mà hắn mong muốn nhất là đợi tới khi ba Đại Phái chính thức can thiệp, tốt nhất là bên này có thể chiếm được địa bàn một quận của Định Châu. Ai dè tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565313/chuong-881.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.