Trên lưng cõng thêm một người thì không chạy nhanh được, tu sĩ chạy đành phải ném chủ tướng quân địch xuống mà chạy.
Rơi vào bước đường cùng, để bảo vệ vợ con trong kinh thành, chủ tướng quân địch rút kiếm tự vẫn nhưng kiếm trong tay bị đánh rơi, y bị bắt giữ.
Dưới ánh chiều tà, trong tàn khói lượn lờ, trên sơn cốc có hai tu sĩ hợp sức nâng xe lăn lên. La Đại An vác hai cây thương theo sau leo lên núi.
Mông Sơn Minh ngồi trên xe lăn ngửi thấy vùi xác cháy, mặt không chút cảm xúc nhìn cảnh tượng thảm khốc trong sơn cốc. Chẳng ai biết đắm chìm trong ánh nắng chiều rực rỡ ấy, trong lòng ông ta đang suy nghĩ điều gì.
Hơn mười nghìn tàn binh rơi vào bước đường cùng đã đầu hàng cầu xin tha thứ nhưng ông ta không chấp nhận mà hạ lệnh gi ết chết không tha. Truyện Sủng
Không phải ông ta vô tình, mà là thế cục trước mắt không cho phép ông ta hao tổn tinh lực vào đám tàn binh này. Thời gian không cho phép, tốc độ không cho phép, đội quân hiện có vốn đang căng thẳng, làm gì có chuyện chia người tới trông chừng hơn một nghìn tàn binh ấy được, một khi bọn chúng phản công... Ông ta không cho phép trên chiến trường xảy ra chuyện ngoài ý muốn!
La Đại An nhìn thảm cảnh trước mắt mà muốn nôn.
Ngay cả hai tu sĩ Đại Thiện Sơn khiêng xe lăn cũng nguôi lạnh trong lòng, thi thoảng lại lén lút nhìn trộm Mông Sơn Minh, cảm thấy người này còn ác hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565312/chuong-880.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.