Thiệu Bình Ba cười khẩy nói:
“Đến bây giờ ngươi vẫn chưa nhìn thấu sao? Vạn Động Thiên Phủ bị Ngưu Hữu Đạo uy hiếp mới ra binh, nếu không thì ai chiếm Nam châu đều không đem đến mất mát gì, Vạn Động Thiên Phủ tội gì mạo hiểm lớn như vậy. Điều này chứng minh một việc, gì mà đệ tử Quỷ Y chữa cho Tiêu Thiên Chấn toàn là xạo, rõ ràng là hắn trộm Xích Dương Chu Quả phát huy tác dụng.”
Mí mắt Thiệu Tam Tỉnh co giật, vẻ mặt hiểu ra, khẽ hỏi:
“Sao ta không âm thầm tiết lộ việc này ra ngoài?
Thiệu Bình Ba liếc xéo gã:
“Âm thầm? Ngươi cho rằng tiết lộ âm thầm thì Ngưu Hữu Đạo không biết là ta làm sao? Mặc kệ xảy ra chuyện gì không tốt cho ta thì người đầu tiên ta nghi ngờ là Ngưu Hữu Đạo, hắn cũng giống vậy, có chuyện gì không tốt đến với hắn thì ta là đối tượng bị hắn nghi ngờ đầu tiên. Hay ngươi trông chờ Ngưu Hữu Đạo rơi vào tay Băng Tuyết các sẽ che giấu giùm ta? Hắn sẽ kéo việc năm xưa ta lợi dụng Băng Tuyết các ra làm đệm lưng. Nếu không phải chắc chắn ta không dám để lộ bí mật thì ngươi nghĩ hắn dám làm vậy sao?”
Thiệu Tam Tỉnh á khẩu, buồn bực nói:
“... vậy chẳng phải là chúng ta mãi mãi giữ kín bí mật cho hắn sao?”
Thiệu Bình Ba nhìn đầu bút lông gác một bên, khẽ thở dài:
“Tên này có tài mưu tính sâu xa, lật tay là mây trở tay là mưa, sau này sẽ là họa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565078/chuong-646.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.