Lam Nhược Đình nói:
“Bắt lấy Nam châu chỉ là khởi đầu, tiếp theo trị lý nó là cả vấn đề. Thiên Ngọc môn sẽ không làm không công, bước tiếp theo họ sẽ đòi lấy tài vật Nam châu, chuyện này hóc búa.”
Mọi người đều hiểu điều đó. Thiên Ngọc môn mạo hiểm lấy Nam châu đơn giản vì muốn tài nguyên càng lớn, Thiên Ngọc môn không thể nào bỏ qua miếng mỡ, chuyện này không tránh khỏi được.
Một thân vệ đi tới đứng dưới bậc thang chắp tay bẩm báo:
“Vương gia, chưởng môn ba phái Lưu Tiên Tông, Phù Vân Tông, Linh Tú Sơn cầu kiến!”
Thương Triêu Tông định nói cho mời nhưng Viên Cương ở một bên ngắt lời:
“Ý của Đạo gia là tạm bỏ qua họ, đừng để ý.”
Mấy người nhìn Viên Cương.
Thương Triêu Tông do dự hỏi:
“Làm vậy có được không?”
Viên Cương nói:
“Đạo gia kêu bọn họ đến hộ giá nhưng bọn họ bằng mặt không bằng lòng co ro do dự bên ngoài thành, suýt hại vương gia gặp nạn! Sau khi Đạo gia biết chuyện thì không vui, không thể nuông chiều họ được. Để họ lăn về Thanh Sơn quận trông nhà cho Đạo gia, chờ khi họ hiểu rõ nên đứng về bên nào rồi tính. Nếu không là người mình thì mặc kệ họ, trời đất bao la tùy họ đi đâu.”
Để người ba phái về Thanh Sơn quận trông nhà cho Đạo gia?
Mắt Thương Thục Thanh hấp háy chứa ý cười, cảm giác Đạo gia nói câu này bá khí.
Mông Sơn Minh, Lam Nhược Đình mỉm cười nhìn nhau. Ngưu Hữu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565077/chuong-645.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.