Ba phái canh giữ ở đây nói Ngưu Hữu Đạo chưa từng trở về, bọn họ luôn đợi hắn tại đây, chờ mòn mỏi.
Trong nhà gỗ, Ngưu Hữu Đạo ngâm mình trong thùng tắm nóng.
Có người gõ cửa rồi trực tiếp đẩy cửa vào, đó là Viên Cương.
Ngưu Hữu Đạo nheo mắt lạnh nhạt hỏi:
“Vạn Động Thiên Phủ đã nhận được người?”
Bên hắn làm theo lời hứa đưa Tiêu Thiên Chấn về.
Viên Cương khẽ ừ, giọng nặng nề nói:
“Đạo gia nên biết một khi hắn trở lại thì hai mẫu tử không có đường sống.”
Ngưu Hữu Đạo nói:
“Ngươi cũng nên biết có một số việc ta không được lựa chọn, chỉ có thể lo một đầu. Có một số người phải biến mất, Vạn Động Thiên Phủ không giết họ thì ta cũng sẽ làm. Ta không phải chính nhân quân tử gì, ngươi nói mấy chuyện đó với ta không ý nghĩa gì. Được rồi, chuẩn bị dọn dẹp đi, đợi Lão Bát từ bên Kim châu về là chúng ta lên đường.”
Viên Cương hỏi:
“Đạo gia không sợ Vạn Động Thiên Phủ ngược lại cầm Tiêu Thiên Chấn uy hiếp?”
Ngưu Hữu Đạo mở mắt ra lườm Viên Cương:
“Vạn Động Thiên Phủ nhà lớn sự nghiệp lớn, ngươi cảm thấy họ sẽ cược mạng sống nhà mình ra liều mạng với ta sao?”
Hắn đoán vị này nói lảm nhảm nãy giờ là vì trong lòng không nỡ nhẫn tâm.
Quả nhiên Viên Cương nói:
“Đạo gia không thể nghĩ ra cách gì sao? Huống chi nắm điểm yếu này thì chỗ yếu của Vạn Động Thiên Phủ luôn ở trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565079/chuong-647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.