Mặc dù La An bị thương nặng, gồng một hơi cái dũng thất phu liều mạng làm người xung quanh vây công trong một chốc không làm gì được ông.
Người có thể làm thiếp thân thị vệ bên cạnh Mông Sơn Minh về phần vũ dũng thì miễn bàn.
Không ngờ có người dũng mãnh không sợ chết như vậy, binh sĩ vây công đều sợ. Ai không tiếc mạng? Tất cả bản năng lùi lại.
Phượng Nhược Nghĩa ở trong đám đông mắt lóe tia sáng sắc lạnh, thò tay ra sau chộp trường thương mà thân binh cầm giùm.
Trường thương vào tay, Phượng Nhược Nghĩa mặc giáp trụ đụng mở đám đông, một đường xông tới, ở trong đám người như chém cơn sóng, thấy khe là đâm, một thương tàn nhẫn xuyên qua bóng người ngăn phía trước đâm ra.
Phập!
Không né được, không thể né, La An bị thương đâm xuyên ngực đứt hơi đã gồng, người mềm nhũn.
Phượng Nhược Nghĩa đẩy đám người ngăn trước mặt ra, một cánh tay vung thương, một tay hất La An lên cao. Tay giơ thương không nhúc nhích, sức lực của gã lớn không giống bình thường.
Thương pháp và sức cánh tay của Phượng Nhược Nam không thua gì nam nhân, xem như rất lợi hại trên sa trường, nhưng hai ca ca còn lợi hại hơn nàng.
Từ mặt nào đó thì ba nhi nữ Phượng gia đều kế thừa chút huyết mạch tốt đẹp của Bành Ngọc Lan, thân hình cao lớn, trời sinh có sức mạnh, thích hợp làm võ tướng trên sa trường.
Keng keng keng!
La An bị treo trên thương rời rạc huơ đao, không cam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565065/chuong-633.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.