"Mang đi di vật của Đông Quách Hạo Nhiên?"
Trong mắt Lệnh Hồ Thu tràn ngập nghi ngờ, vuốt cằm suy nghĩ hồi lâu, bỗng hỏi:
"Tên công pháp mà y truyền cho đệ là gì? Nói tên ra, ta cũng có thể biết y là ai."
Ngưu Hữu Đạo:
"Không tên, y truyền công pháp cho ta không có nhắc đến tên. Nếu có tên, ta cũng đã sớm tự mình đi hỏi thăm, còn cần huynh đoán?"
Lệnh Hồ Thu:
"Đệ gia nhập Thượng Thanh tông đến nay cũng không được bao nhiêu năm đã có tu vi như bây giờ, xem ra công pháp tu luyện không hề đơn giản!"
Ngưu Hữu Đạo cười ha ha:
"Chuyện này thì huynh đoán sai. Y không chỉ truyền công pháp cho ta mà còn độ tu vi cho ta chút. Nếu không như vậy, ta nào có được tu vi như ngày hôm nay. E rằng ta có đột phá Trúc Cơ kỳ hay không cũng là vấn đề."
"Trực tiếp độ tu vi cho đệ?" Lệnh Hồ Thu kinh ngạc, đột nhiên đứng phắt dậy, la thất thanh: "Đại pháp quán đỉnh của Ma tông!"
Ngưu Hữu Đạo vốn chỉ tiện miệng bịa chuyện, ai nghĩ gã lại có phản ứng lớn như vậy, hỏi:
"Cái gì mà đại pháp quán đỉnh của Ma tông?"
"Chính là pháp môn trực tiếp quá độ tu vi đưa cho ngươi, có thể phát ra cho người khác dùng, cũng có thể hóa giải chân khí tai hại dị chủng. Ngoại trừ đại pháp quán đỉnh của Ma tông, ta không nghĩ ra còn có cái gì."
Lệnh Hồ Thu bỗng nhiên hưng phấn vỗ tay nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564892/chuong-460.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.