Lực quản chế của một quốc gia hoàn toàn không phải thứ mà một môn phái tu hành bình thường có thể sánh được. Về mặt này, Ngưu Hữu Đạo đã được lĩnh giáo từ lâu.
"Hừ hừ!" Hạo Vân Đồ một trận cười gằn. "Những năm gần đây, lão ngũ giả điên giả dại rất tốt, lại ngầm cấu kết với người của Hiểu Nguyệt các. Lão ngũ à lão ngũ, ngươi tốt nhất phải tự trọng, bằng không đừng oán người làm ca ca như ta."
Người được y gọi là lão ngũ chính là Hạo Vân Thắng, đại vương Tây Viện của nước Tề.
Bộ Tầm hơi cúi đầu. Ông ta không dễ xen mồm vào chuyện này, chỉ nhắc nhở:
"Xem động thái và những hành động liên tiếp gần đây của những người kia, sợ rằng chiến mã đã sắp xuất cảnh, có cần chặn lại hay không?"
Hạo Vân Đồ giương mắt nhìn chằm chằm bản đồ, lạnh lùng nói:
"Chiến mã, quả nhiên có, không cần để ý tới chuyện đó, giả vờ không biết, cho đi! Thiệu gia châu Bắc bừng bừng dã tâm, sẽ không thần phục Yến, Hàn. Thực lực bên đó mạnh mẽ hơn Thương Triêu Tông, lực kiềm chế cũng sẽ lớn hơn Thương Triêu Tông!"
Y còn ước gì Yến, Hàn, Tống, Triệu nhiều thêm mấy thế lực giống như Thiệu gia trong lãnh thổ kìa...
Bạch Vân gian, trong đình, Tần Miên vung vung tay đối với một người vừa về từ hồ Thiên Kính và bẩm báo quá trình:
"Ngươi lui xuống trước đi!"
"Vâng!" Người kia chắp tay với Tô Chiếu đang ngồi tĩnh tọa trong đình, sau đó rời đi.
Tần Miên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564891/chuong-459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.