Đàm Diệu Hiển hít thở dồn dập, bị nói tới mức mặt mũi đỏ bừng.
Thiệu Liễu Nhi vội nói giúp vào: “Đại ca, chàng không có nói Huynh quá đáng như thế!”
Thiệu Bình Ba chỉ sang nàng mắng: “Vậy ngươi nói cho ta, các ngươi có thể rời khỏi Thiệu gia sao? Trong lòng ngươi phải hiểu hơn tất cả mọi người chứ, chỉ cần rời Thiệu gia, chỉ cần Thiệu gia không quản hai người các ngươi, chắc chắn các ngươi sẽ phải chết không thể nghi ngờ. Mạnh miệng cũng vô dụng! Liễu Nhi, hẳn là ngươi cũng phải hiểu, sinh ra trong gia đình như chúng ta, mặc kệ là ngươi, hay là ta, đều không có lựa chọn khác! KHông phải ta không muốn gả ngươi cho y, mà là y không gánh nổi trách nhiệm kia, không liên quan đến chuyện giàu hay nghèo, mà là y khoogn có tư cách và năng lực cưới ngươi!”
“Chẳng lẽ ngươi muốn nhìn tương lai trượng phu của mình phải khúm núm với Thiệu gia không ngóc đầu lên được? Chẳng lẽ ngươi nguyện ý nhìn ngay cả hạ nhân trong nhà cũng cười trượng phu ngươi ăn bám? Ngươi tình nguyện chịu, hay y tình nguyện chịu? Nếu quả thực ngươi nghĩ cho y, thì bỏ y đi, đừng có hại y!”
Thiệu Liễu Nhi không biết phải cãi lại thế nào, chỉ cứng rắn cố chấp đáp: “Ta mặc kệ. Ta đã là người của chàng, ta chỉ muốn đi theo chàng!”
Thiệu Bình Ba giận quá bật cười: “Chế cũng tình nguyện, phải không?”
Thiệu Liễu Nhi cả giận đáp: “Huynh có bản lĩnh thì giết muội luôn đi!”
“Được! Ta thành toàn cho các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564773/chuong-341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.