Dịch trạm nào đó gửi báo cáo lên cấp trên rằng đột nhiên thiếu mất một dịch tốt, không biết đi đâu, cũng không thấy về nhà. Bề ngoài chỉ là đột nhiên thiếu người, nhưng tin tức truyền ra lập tức kinh động đến bên này, vì họ biết thân phận thực sự của dịch tốt kia.
Quản gia Toàn Kiều đáp: “Bên dịch trạm kia vẫn đang tìm người, không biết có phải vào núi rồi mất tích không.”
“Gã vừa gửi tin về liền mất tích, ngươi cảm thấy có thể trùng hợp vậy sao? Không cẩn thận có khi rơi vào tay Ngưu Hữu Đạo rồi.”
Toàn Cầu chần chừ nói: “Gã chỉ phụ trách gửi tin đi, không có bất kỳ hành động nào khác, ven đường có nhiều dịch trạm như vậy, làm sao Ngưu Hữu Đạo có thể nhắm trúng dịch trạm kia, nhắm trung gã? Có vẻ rất khó!”
Toàn Thiếu Khang chậm rãi đứng dậy: “Khó nói. Ngưu Hữu Đạo này rất không bình thường, lần đầu giao thủ ta liền phát hiện ra, trong phạm vi thế lực của Độ Vân Sơn, bằng vào thực lực của mình, hắn lại có thể khiến cho người của Độ Vân Sơn nhận thua, dừng tay, bồi thường tiền, từ đó có thể thấy được phần nào bản lĩnh của hắn. Lần thứ hai, là cùng một dịch trạm, cùng một tuyến người phát hiện ra hắn, sau đó, tuy có triệu tập nhân thủ nhưng không phát hiện ra được tung tích của hắn. Lần thứ hai hắn xuất hiện ở dịch trạm kia, liền xảy ra chuyện. Hẳn là hắn đã nghi ngờ rồi!”
Lão rời bàn, chắp tay đi qua đi lại một lúc, đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564654/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.