Ba người vào trong hang động. Đường đi khá tối, Hầu Kình Thiên phải thả nguyệt điệp ra chiếu sáng.
Trong hang động bậc thang xếp tầng tầng lớp lớp, leo lên hết bậc cuối, họ đã vào trong một tòa cung điện.
Cung điện không nhỏ, nhưng khắp nơi là mùi tanh nồng khó ngửi. Từng con rắn to tướng nằm canh trong động phủ, người vừa đến, con nào con nấy đều quay đầu lại nhìn.
Nguyệt điệp đậu trên vách đá động phủ, rọi sáng cảnh tượng bên trong, khiến cho động phủ lại càng âm u kh ủng bố.
Hầu Kình Thiên mời hai người chờ một lát, bước nhanh tới hậu điện.
Không bao lâu sau, Hầu Kình Thiên bước nhanh ra, đứng bên cạnh bậc thang dưới bảo tọa.
Chỉ chốc lát sau, có tiếng loạch xoạch loạt soạt từ trong hậu điện vọng ra, một con rắn đen trơn bóng, hai mắt màu lục tỏa sáng đi ra, thân to như cái thùng nước, dài đến hơn ba trượng, bay thẳng lên bảo tọa trên bậc thang.
Con rắn đen hạ xuống bậc thang dưới bảo tọa bắt đầu hóa hình thành đầu người. Nó uốn éo cái đầu, rồi nhanh chóng biến hóa xuống dưới, loáng một cái đã biến tahnfh một tráng hán hắc y, eo đeo hắc bì hộ yêu, tay có hắc bì hộ oản, lưng hùm vai gấu, bước từng bước lên bậc thang.
Xà yêu hóa hình! Ngưu Hữu Đạo thầm chặt lưỡi. Hôm nay hắn được mở rộng tầm mắt rồi!
Tráng hán xoay người ngồi xuống tảng đá, rất có vẻ khí thế, từ trên cao nhìn chằm chằm xuống đối phương.
Hầu Kình Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564646/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.