“Các ngươi cẩn thận một chút, nếu trước khi trời tối chúng ta không quay lại, các ngươi đi cùng Kim Uy đi. Ta đã sắp xếp rồi.” Mấy người Ngưu Hữu Đạo quay lại dặn dò mọi người, lại ra hiệu cho Hắc Mẫu Đơn: “Chúng ta đi thôi!”
Nhìn theo hai người kia rời đi, Lôi Tông Khang móc tấm kim phiếu Hắc Mẫu Đơn vừa nhét vào từ trong cổ áo, cầm trong tay, trầm mặc âm u.
Đoạn Hổ và Ngô Tam Lưỡng cùng nhìn gã, hiểu gã đang nghĩ gì, bèn đi tới, đưa ta tấm kim phiếu trong tay, ý nói mọi người ai cũng giống nhau.
Thấy nhiều tiền như vậy cả ba người đều hơi xúc động. Lúc trước, chỉ vì mười vạn kim tệ, họ phải nhận hết mọi khuất nhục, giờ cộng thêm cả tiền của Hắc Mẫu Đơn, họ đang có tới hai mươi vạn kim tệ, hoàn toàn có thể khai tông lập phái rồi. Nhưng sau mấy ngày hôm nay, còn ai nghĩ tới khai tông lập phái nữa?
Tất cả bốn người đều không còn hứng thú gì với việc khai tông lập phái nữa. Khát vọng trước kia, hiện giờ, họ nhận ra, chẳng là gì.
Vì sao phải khai tông lập phái? Không phải là vì chính những thứ này sao?
Chưa kể, dù giờ bọn họ có muốn khai tông lập phái cũng không dám. Trích Tinh thành không có người mù, bọn họ gánh bao lớn bao nhỏ đi lại ở đó, ba phái kia chỉ cần bỏ chút thời gian tra một chút liền có thể biết họ đã làm ra chuyện gì, có thể buông tha cho họ mới là lạ. Hôm nay ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564645/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.