Hắc Mẫu Đơn toát mồ hôi. Nàng nghĩ Ngưu Hữu Đạo tới đây lần đầu bèn thật lòng khuyên: “Đạo gia, phía trước là khách sạn, đằng sau là nơi ở của Thành chủ Toa Huyễn Lệ, không cho người ngoài vào. Kẻ nào tự tiện xông vào, giết không tha!”
Ngưu Hữu Đạo “À” lên một tiếng. Trong “Thượng Thanh thập di lục” có gì về sự vật trong giới tu hành, tuy không đến mức ghi lại mọi chuyện lớn nhỏ nhưng cũng có đề cập đến Toa Huyễn Lệ, là Thành chủ Trích Tinh thành, là ngoại tôn nữ của một trong chín vị cao thủ Nguyên Anh kỳ trong thiên hạ, La Thu.
“Đi vào bái kiến cũng không được sao?” Ngưu Hữu Đạo lại hỏi.
“Trong thành có không biết bao nhiều người muốn leo lên cành cao này đó, làm sao người nào cũng gặp được. Chỉ sợ còn chưa nói nửa lời đã bị người dưới đuổi đi rồi.” Hắc Mẫu Đơn lắc lắc đầu, lại nhìn lại Ngưu Hữu Đạo, hai mắt lấp lánh, thử thăm dò: “Đương nhiên, nếu Đạo gia có bối cảnh tốt, báo lên, có khi Thành chủ sẽ gặp.”
Ngưu Hữu Đạo gật đầu, tỏ ra đã hiểu: “Ta nào có bối cảnh gì. Đúng rồi, cô đã thấy nàng ta bao giờ chưa?”
“Có thấy không ít lần. Căn bản thi thoảng nàng ta sẽ đi thăm thú trong thành, thời gian cụ thể thì không rõ.”
“Toa Huyễn Lệ thế nào? Nhan sắc ra sao? Có lập gia đình chưa?”
Hắc Mẫu Đơn lại toát mồ hôi lạnh, ở đây bàn luận chuyện này có thích hợp sao? Nàng thấp giọng đáp: “Tướng mạo cũng được, nhan sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564616/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.