Ngưu Hữu Đạo cười nói: “Một đám tán tu, một nữ nhân có thể chăm sóc một đám nam nhân, nữ nhân này vẫn có chút bản lĩnh. Nếu không phải nữ, ta còn chẳng muốn tiếp chuyện. Có một số chuyện, làm việc với nữ nhân dễ hơn với nam nhân. Bên cạnh ta vẫn cần có nữ nhân làm việc. Cô nàng này được!”
Ra cửa, bước chân Hắc Mẫu Đơn nhẹ bẫng, cả người thoải mái ung dung, cảm giác từng lỗ chân lông đều đang tự do hít thở, thực sự là toàn thân thư sướng, không nhịn được mà giang rộng hai tay giả bay như chim.
Vừa ra khỏi khách sạn, mấy người đồng bọn vẫn chờ ở ngoài lập tức vây quanh nàng.
Có người nhận ra, hỏi: “Lão đại, ngươi khóc à?”
“Ha ha, vui quá!”
Mấy người kinh hỉ nhìn nhau, đều hiểu được câu này, hẳn là mọi chuyện xong rồi.
Hắc Mẫu Đơn vẫy vẫy tay, gọi mấy người ra một góc vắng vẻ, nghiêm túc nói: “Tạm thời không tính chuyện khai tông lập phái vội.”
“A!” Mấy người cả kinh. Một người hỏi: “Lão đại, có ý gì?”
Hắc Mẫu Đơn đáp: “Ta đã nói rất rõ ràng, không tính chuyện khai tông lập phái nữa. Ta sẽ đi theo hắn, các ngươi ai muốn đi cùng thì đi, ai không muốn ta cũng không miễn cưỡng. Ai đồng ý thì lấy hết tài vật trong người ra cho người không đồng ý. Chúng ta thật lòng tụ, thật tâm tán, không ai cưỡng ép ai!”
Có người hỏi lại: “Lão đại, người này có lai lịch lớn lắm sao?” Ý tứ rất rõ ràng, nếu không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564615/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.