Editor: Yoo Chan
Beta: Thanh Du
~0O0~
‘Huyền Vũ cự thi’. ‘Huyền Vũ cự thi’ chó chết!
Nghĩ thông rồi, tôi thấy tất cả mọi thứ đều sáng tỏ, không kìm đượcmà cười phá lên. Đây hoàn toàn là hiểu lầm, bốn chữ mà chú Ba nói cănbản không phải bốn chữ này, chẳng qua những quan niệm trong Táng kinh đã ăn sâu bám rễ trong đầu chúng tôi nên vừa nghe phát âm bốn chữ gầngiống thế đã đinh ninh chính là nó. Hơn nữa đúng như tôi đã đoán từtrước, ám hiệu này thực chất không phải là ám hiệu. Chú Ba đã dùng mộtcách vô cùng tài tình, khiến cho câu này của ổng gần như nói trắng raluôn. Có thể nhắc lại ngay trước mặt người khác, nhưng ý tứ thực sự thìchỉ có tôi mới hiểu.
Xem ra chú Ba đã sớm đoán biết, có thể những người đi cùng tôi vàotrong hoàng lăng này chưa chắc đã là những người mà ổng an bài từ trước.
Mấy người kia nhìn sắc mặt tôi biến đổi rõ rệt thì biết ngay tôi đã ngộ ra điều gì, vội hỏi tôi đã nghĩ thông chưa.
Tôi bèn giải thích: “Đúng là chúng ta đã nghĩ sai hướng rồi. Chú Ba nói những lời này ‘tôi’ có thể hiểu. nguyênnhân chủ yếu không phải vì tôi với ổng có điểm gì giống nhau, mà do tôiđã lớn lên ở Hàng Châu từ nhỏ.”
Mọi người vẫn chưa hiểu, Bàn Tử hỏi lại: “Vậy có nghĩa là mấy lời này có liên quan đến phong cảnh ở Hàng Châu hả? Không phải chứ, Bàn gia tôi đã đi qua Hàng Châu nhiều lần nhưng chưa từng nghe Hàng Châu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky/2947950/quyen-4-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.