Editor: Yoo Chan
Beta: Thanh Du
~0O0~
Động vuông cao tầm nửa thân người, đào rất cẩu thả. Cạnh đó đều là đá vụn lổn nhổn to cỡ quả dưa hấu, bên trong cũng rất nhiều, rõ ràng cóngười từng lấp kín cửa động này. Trong động tối đen như mực, không biếtdẫn tới tận đâu, có vẻ giống cửa xả nước của đập thủy điện mà tôi thường thấy ở miền nam.
Trong đống đá vụn bên cạnh miệng động, có một khối đá tương đối bằngphẳng, bên trên nguệch ngoạc khắc mấy chữ, rõ ràng được khắc hết sức vội vàng, hơn nữa còn rất nông. Nếu đó không phải là chữ cái tiếng Anh, đặt vào khung cảnh hoàng lăng trông cực kì chướng mắt thì Thuận Tử chưachắc đã phát hiện ra. Đáng tiếc không thể ghép nối mấy chữ kia lại đểbiết ý nghĩa của nó là gì.
Đây là chữ do chú Ba khắc lên để đánh dấu đường cho chúng tôi sao?Lúc ấy tôi đã nghĩ ngay theo hướng này, nhưng chú Ba tôi không thạo chữTây, đầu óc ổng làm sao mà nghĩ ra cách khắc chữ Tây làm ám hiệu được?Đây không phải tác phong của ổng.
Bàn Tử tò mò đến gần ngó một cái, bỗng ‘ồ’ lên một tiếng, ngoắc tayvới tôi: “Tiểu Ngô à, mấy chữ nước ngoài vặn vẹo này hình như chúng tađã gặp ở nơi nào đó rồi.”
Tôi cũng lại gần, mới liếc qua một cái, bỗng dưng giật nảy mình.
Không phải hình như, mà mấy kí hiệu này chúng tôi đích xác đã từnggặp. Khi tôi và Bàn Tử ở trong huyệt mộ dưới đáy biển, leo xuống đáy cái ao đặt tấm bia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky/2947951/quyen-4-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.