Là một người yêu thích chơi mô hình, luôn cho rằng Gundam là sự lãng mạn của đàn ông, ai đụng vào mô hình của cậu, Tô Vạn sẽ cùng người đó sống chết, cho dù là Hạt Tử cũng sẽ không trêu vào, miễn cho đồ đệ hằn học với mình.
Nhưng đôi khi đầu óc nóng lên, khó tránh khỏi va đập, đúng lúc Tô Vạn lại có một mô hình đang sơn, chưa được cất vào tủ.
Hạt Tử chậc lưỡi: "Kỳ phát tình xong, tôi mua cho cậu cái khác nhé?"
Giọng Tô Vạn càng run rẩy: "Anh có biết em mất bao lâu để lắp ráp sơn phết không? Thả em xuống, em thấy kỳ phát tình của em đã kết thúc rồi."
Hạt Tử suy nghĩ một lát, cảm thấy nếu giờ phút này cưỡng ép đưa người lên giường cũng không phải không được, nhưng sau đó trở mặt phải chiến tranh lạnh một thời gian dài, đành phải thở dài một hơi, buông Tô Vạn ra, xoay người bật đèn bàn nhỏ, nói: "Nhất định là do tuổi của tôi đã quá lớn, tính tình thật tốt."
Tô Vạn không quan tâm đến việc hai người đều trần truồng, vội vàng tiến đến dưới đèn nhìn mô hình, cũng may trên mặt đất trải thảm, bàn không cao, không có vết trầy xước, lúc này mới yên lòng. Khi quay đầu lại, Hạt Tử đang tùy tiện ngồi ở mép giường, hai chân dài dang rộng, một tay chống lên giường phía sau, nhướng mày nhìn về phía Tô Vạn, một tay vẫy vẫy với Tô Vạn: "Mô hình không sao, có phải kỳ phát tình có thể bắt đầu lại không? Lại đây."
Cho dù sống với nhau lâu như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky-hac-van-su-phu-pheromone-cua-anh-co-mui-gi-vay/231230/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.