Tô Vạn, người từng bị bắt cóc đi chơi sinh tồn ở sa mạc đồng thời còn nhớ mang theo đề cương năm-ba và bài tập về nhà, trong mười mấy năm chưa bị phân biệt giới tính, vẫn cho rằng cuộc sống của mình chính là làm một Beta bình thường, kế thừa gia nghiệp, cưới một nữ Beta hiền lành hào phóng, dạy con trai thổi saxophone, sống một đời bình thản giàu có.
Kết quả cậu lại có một người bạn xấu số là Lê Thốc.
Người bạn xấu số này có một ông bố bạo lực chỉ là thứ yếu, quan trọng là có một ông chủ xà tinh bệnh hoạn, ngay cả chính cậu cũng bị đóng gói nhồi nhét cho lão bác sĩ mù không đứng đắn. Mỗi lần Tô Vạn bị đánh đến bầm tím mắt mũi trong lúc huấn luyện, luôn hoài nghi, đây thật sự là cuộc sống mình muốn sao? Nhưng sau một ngày mệt mỏi, nằm trên sofa, nghe tiếng đàn violin, lại cảm thấy cuộc sống như thế này cũng rất tốt.
Nói cho cùng, nguyên nhân sâu xa vẫn là Hạt Tử.
Trong lòng Tô Vạn biết rõ, cậu cũng chỉ từng là một thiếu niên bình thường, không thể cự tuyệt sắc thái trong truyền thuyết, cũng không thể cự tuyệt người mang đến sắc thái này. Càng nguy hiểm hơn chính là, khi cậu phát hiện ra những chỗ bình thường dưới truyền thuyết này, cảm giác thân thiết và ỷ lại càng ngày càng nồng đậm, cứ như muốn bùng phát từ nơi ẩn sâu trong trái tim cậu.
Loại cảm xúc mang đến sự rung động này, không thể kiểm soát.
Tay Hạt Tử vẫn nắm lấy cổ tay Tô Vạn, bình tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky-hac-van-su-phu-pheromone-cua-anh-co-mui-gi-vay/231229/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.