Thuở còn là một cô thiếu nữ, Đào Hoa từng có một tâm nguyện bí mật, đó là lúc mà dù Đào Tây Phượng và Tần Lại Huyền còn chiều chuộng nàng, nàng cũng chưa từng nhắc tới — Đào Hoa muốn đến phường Bình Khang, con phố ấy là chốn hào hoa phong nhã nức tiếng thành đô, nàng muốn ghé vào cửa Tiêu Kim, gò Anh Hùng diện kiến những tay lãng tử lõi đời nổi tiếng ở đây.
Từ hôm Lý Ẩn đồng ý ra ngoài với mình, trong lòng Đào Hoa âm thầm nghĩ đến cái tâm nguyện này, chẳng hiểu vì sao mà nàng có cảm giác Lý Ẩn có lẽ sẽ không từ chối mình. Trưa đến, Lý Ẩn vào viện dùng bữa với nàng, Đào Hoa nhân cơ hội nhắc thử với y về phường Bình Khang.
Lý Ẩn vừa nghe đã hiểu ngay, chàng nhướng mày hỏi: “Yêu Yêu muốn đến đó hay sao?”
Khuôn mặt đẹp của Đào Hoa ửng đỏ, ngập ngừng: “Nghe nói Đô Tri (1) – Nhan Lệnh Tân (2) nổi tiếng kinh thành dạo này là người tài hoa ngọc cốt, có dung nhan xinh đẹp động lòng người khiến bao nhiêu bậc nhi lang say đắm, sống cả đời mà chẳng được trông thấy nàng ấy một lần chẳng phải sẽ uổng phí lắm hay sao?”
Lý Ẩn nghe xong thì nghĩ thầm, hóa ra tiên sinh nhà chàng đó giờ cũng thích ngắm mỹ nhân chứ không chỉ nhìn mỗi y, chàng thấy hơi chua xót, nhấp một ngụm trà rồi mới đáp: “Ta đã gặp Nhan Lệnh Tân rồi, cũng thường thôi.”
Đào Hoa nghe thấy câu này cứ là lạ, cũng cảm thấy hơi thất vọng, nàng hỏi: “Nhan Lệnh Tân thân là danh kỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-ly/457314/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.