Nửa đêm hôm đó, Thẩm Từ Thu đơn giản xử lý sơ bộ Vũ Thần Lệ, rồi mới nằm xuống nghỉ ngơi.
Sáng sớm hôm sau, hắn vừa mở mắt, sửa sang y phục chỉnh tề xong xuôi, mới bước ra khỏi cửa viện thì đã nghe bên ngoài vang lên một tiếng quát như sấm dội là giọng của Úc Khôi.
Úc Khôi giận dữ hét:
“Ngươi dám lặp lại lần nữa!?”
Tiếng gào lớn đến mức như muốn nổ tung cả sơn môn. Thẩm Từ Thu khẽ nhíu mày, sáng sớm thế này còn làm loạn cái gì nữa đây? Hắn bước khẽ một cái, chớp mắt đã xuất hiện ngoài sân. Nhìn thấy Úc Khôi cùng mấy vị sư huynh sắp sửa xuống núi, đang tụ tập chuẩn bị dẫn dắt đệ tử. Đối diện họ là Tạ Linh mang theo thị vệ của mình, ung dung phe phẩy quạt xếp.
Đệ tử xung quanh vừa trông thấy Thẩm Từ Thu thì lập tức rụt cổ, dáng vẻ như chim cút thấy diều hâu. Không phải vì Thẩm Từ Thu thường ngày khó gần mà là vì… hình như vừa nghe thấy điều gì đó không tiện nhắc lại.
Thẩm Từ Thu: “?”
Còn chưa kịp hỏi rõ có chuyện gì xảy ra, thì đã nghe thấy Tạ Linh phất quạt, mặt đầy vui vẻ mà ba hoa:
“Lặp lại lần nữa thì cũng thế thôi, ta tối qua chính là từ trong phòng A Từ bước ra, A Từ nhà ta mới là người chủ động, dính sát lấy ta ấy chứ! Từ cửa tới mép bàn, toàn bộ quá trình… cực kỳ mãnh liệt. Thân mật tới mức làm đổ luôn cả bộ ấm trà, tách tách tách, vỡ nát hết trơn!”
Nói xong, y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-lu-phan-dien-cua-long-ngao-thien/5015591/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.