“Khốn kiếp! Rốt cuộc chuyện này là sao?”
Trong căn phòng máy móc tối tân, một người đàn ông trung niên đang điên cuồng đập phá, nhưng những người xung quanh chỉ biết im lặng đứng nhìn mà không dám hó hé bất cứ một lời nào.
“Tiến sĩ, có khi nào hai người bọn họ đã lấy đồ rồi bỏ trốn hay không?”
Mắt thấy đối phương sắp đập nát hết những thứ trong phòng, một người đàn ông khác liền lên tiếng. Nhưng lời nói của ông không những làm đối phương dịu lại mà càng làm ông ta thêm tức giận hơn.
“Đó là bộ giáp do chính ta chế tạo, bên trong còn có rada do ta phát minh, trừ khi đập nát bộ giáp nếu không rada vẫn sẽ hoạt động. Ngươi tự tin có thể tháo rada đó ra mà không làm hỏng bộ giáp không? Hay ngươi tự tin bản thân có thể phá nát bộ giáp đó?”
Trước câu hỏi dồn dập của đối phương, người này chỉ biết cúi đầu im lặng. Hai bộ giáp kia là thành quả nghiên cứu mới nhất của sở nghiên cứu. Sức phòng thủ đủ để chặn đứng một quả bom hạt nhân cỡ nhỏ. Cho dù là tu tiên giả Nguyên Anh cảnh cũng chưa chắc làm hư bộ giáp chứ đừng nói là phá nát nó.
Tiến sĩ Nhạc là người có kỹ thuật đứng đầu ở sở nghiên cứu này. Rada tích hợp vào trong bộ giáp của ông cho dù là đại tiến sĩ muốn tháo ra mà khiến bộ giáp còn nguyên vẹn cũng là điều vô cùng khó chứ đừng nói đến một giáo sư và một học giả.
Nhưng ngoài cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-huu-mua-dat-khong/2437947/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.