“Không biết bí cảnh đến bao giờ mới kết thúc nữa.”
Nguyễn Nam sốt ruột nói. Hắn một phần vì lo lắng cho Ngọc Lưu Ly và Tần Nhiễm, một phần vì cảm thấy có chút ngại ngùng trước sự quan tâm thái quá của Ngọc Kỳ Lân và Tần Hạc.
“Tính toán thời gian chắc hẳn còn khoảng nửa giờ đồng hồ nữa tất cả sẽ được truyền tống ra ngoài.”
Ngọc Kỳ Lân nhìn đồng hồ cẩn thận tính toán đáp. Nhưng điều bất ngờ là lúc này, Ngọc Lưu Thành lại phun ra một ngụm máu khiến cho tất cả đều cảm thấy hoảng hốt.
“Lưu Thành, ngươi làm sao vậy?”
Ngọc Lưu Minh lo lắng hỏi thăm. Nghi ngờ có người ám toán, những người khác bắt đầu dùng linh thức tìm kiếm xung quanh nhưng bất ngờ là không có bất kỳ dấu hiệu nào khả nghi cả.
“Chỉ là vết thương cũ đột nhiên tái phát, nghỉ ngơi một chút sẽ không có vấn đề gì.”
Ngọc Lưu Thành khoát tay đáp. Sau khi lau vết máu sạch sẽ, lúc này ông ta liền lấy ra một viên đan dược nuốt xuống. Viên đan dược lập tức có hiệu nghiệm khi nét mặt của Ngọc Lưu Thành đang nhợt nhạt bỗng chốc lại tràn đầy sinh cơ.
“Châc! Đan dược của tu tiên giả quả thực thần kỳ. Có đan dược như vậy thì chẳng lo lắng về vấn đề thương tích nữa.”
Nhìn Ngọc Lưu Thành vẫn tiếp tục sinh long hoạt hổ, Nguyễn Nam âm thầm ngưỡng mộ.
“Lưu Thành. Ở đây đã có ta và Lưu Minh trấn giữ, ngươi nếu như không khỏe có thể về trước để nghỉ ngơi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-huu-mua-dat-khong/2437913/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.