Sau nhiều lần tính toán thiệt hơn, cuối cùng tất cả cũng đồng ý với điều kiện của Ngọc Lưu Ly. Vì có quá nhiều thế lực muốn có được truyền thừa này nên tất cả đều thống nhất, mỗi thế lực chỉ có thể có một đại diện đứng ra thi đấu mà thôi. Điều này vô hình chung cũng làm dấy lên sự lục đục nội bộ của các thế lực. Tất cả đều biết rằng đây chính là cơ hội tốt để thể hiện bản thân cho trưởng bối thấy, chính vì vậy mà không có bất cứ ai nguyện ý nhường cơ hội này cho người khác.
Bên phía liên minh tu tiên, người duy nhất có thể đối chiến với những thiên tài kia cũng chỉ có một mình Tần Nhiễm.
Trái lại thì lúc này, Ngọc gia đã có một cuộc tranh cãi kịch liệt. Với sự thể hiện bên trong bí cảnh, tất cả đều cho rằng Ngọc Lưu Ly không có đủ tư cách tham gia thi đấu. Nhưng nàng lại lại người có tu vi cao nhất trong lớp trẻ Ngọc gia. Nếu không phải Ngọc Lưu Ly thề sẽ không cần bất cứ thứ gì trong đống bảo vật kia, thậm chí cho dù nàng có là người chiến thắng cũng không giữ lại truyền thừa thì có lẽ chuyện này sẽ còn kéo thêm một thời gian dài nữa.
“Con nói gì vậy Minh Tiên, tại sao con lại nhường cơ hội này cho Minh Thần.”
“Đúng vậy, con cũng biết tu vi nó còn chẳng bằng người hầu trong gia tộc, làm sao có thể đảm đương trọng trách này được? Có phải con ở trong bí cảnh chịu phải thương thế nghiêm trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-huu-mua-dat-khong/2437911/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.