Nhìn bề ngoài, Thiều Vân San luôn bị cho là người phụ nữ đanh đá hay ghen tuông bởi vì Nam Thái Gia càng ngày càng ‘ngoan’, anh rất tự giác và không bao giờ dây dưa với bất kỳ người phụ nữ nào. Sống chung với nhau được gần năm năm, nhà hàng xóm bên cạnh cũng đã có cháu cưng hai tuổi, chỉ có nhà hai người vẫn giậm chân tại chỗ không khác gì ngày đầu tiên.
À có…
Điều thay đổi chính là cảm giác ‘ghen tuông’ giữa hai người đã bị tráo đổi cho nhau.
Thực tế khi ở lâu với nhau Thiều Vân San càng mất dần biểu hiện ghen tuông, hoặc đúng hơn là cô không có cơ hội ghen chỉ bởi vì người đàn ông kia ghen còn nhiều hơn cô. Cô cũng thông cảm cho anh tuổi già lẩm cẩm, như giới trẻ bây giờ hay gọi là ‘overthinking’ đấy, mức độ suy nghĩ quá nhiều của anh không những khiến cô mà còn cả nhà cô sợ. Nhất là Khước Đại Gia.
Xưa xưa ông còn hay chọc tức anh, nhưng sau vài lần vì trả đũa anh mà ông lôi Hàng Thương Lan vào khiến anh ‘tổn thương nặng nề’ thì người già nhất trong nhà như ông cũng phải tém tém lại. Không dám đùa dai với thằng con rể hờ này nữa.
Thi thoảng, Nam Thái Gia sẽ nói cô như này:
“Em là người phụ nữ đào hoa. Hoa không đào em, em tự đi đào hoa.”
Cô mắng ‘anh dở hơi à’.
Tình yêu của anh càng ngày càng nhiều, lo lắng cũng nhiều. Nhất là thời điểm khi Hàng Trình Vũ du học trở về, chàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-ho-chon-minh-ta-nhin-ta-chet-/3427314/chuong-130.html