Bàn tay người đàn ông đang xoa nhẹ mái tóc cô chợt vỗ khẽ một cái, không đau nhưng khiến cho cô ‘tỉnh’. Nam Thái Gia không vui nói:
“Em xem, từ lúc mới quen em đã cảnh giác tôi như tôi là tên quái dị vậy. Nhưng đến tận giờ khắc này, tôi đã làm gì tổn thương em chưa? Thậm chí, em gạt bỏ hết những việc tôi làm và xếp nó vào một chữ ‘bẫy’?”
Thiều Vân San tự nghiền ngẫm lại, quả đúng như Nam Thái Gia nói. Ngoài những lúc trêu chọc, anh chưa từng làm gì khốn nạn với cô. Tất cả đều do người mẹ kế là cô đem lòng nghi kỵ đứa con ghẻ này.
Nhưng cô tuyệt đối không chịu thừa nhận đành nghĩ một lý do khác thế vào:
“Tại do tướng số của anh không đẹp đó!”
“Hả?”
Dưới ánh nhìn khó hiểu của Nam Thái Gia, cô nghĩ ngợi một hồi rồi ra vẻ đáng tin cậy, giọng điệu nghiêm túc nói với anh:
“Anh có biết vì sao tôi một mực phải theo đuổi anh Thương Lan không?”
Tự dưng nhắc tới người đàn ông khác khiến Nam Thái Gia ngứa tai, ngữ khí không tốt trả lời:
“Em mê trai chứ gì nữa?”
Cô đáp ngay:
“Tôi mà mê trai…? Nói câu đó thì anh tự hạ thấp giá trị của mình quá!”
Dù cô mỉa mai anh là thế, nhưng câu nói khác gì ám chỉ cô khen anh đẹp. Nghe xong, Nam Thái Gia không những không cãi lại mà còn nghiêm túc lắng nghe:
“Vậy là vì sao, em mau nói đi.”
Cô vờ vịt thở dài một hơi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-ho-chon-minh-ta-nhin-ta-chet-/3390085/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.