Đàm Cửu Bạch chưa kịp lên tiếng, Nam Thái Gia đã phủ đầu trước:
“À, tôi quên mất. Đêm nay cậu gọi hẳn hai em như thế thì sao còn nhớ tới thanh mai trúc mã của mình tên gì, quê ở đâu nữa nhỉ?”
Đàm Cửu Bạch lườm Nam Thái Gia cháy mắt:
“Cái duyên của Nam gia mất đâu hết rồi?”
Nam Thái Gia chạm nhẹ vào nốt ruồi của Thiều Vân San khiến cô thoáng giật mình nhìn anh khó hiểu.
Anh trả lời cùng với ánh mắt cảnh cáo đám người:
“Ở đây này!”
“…”
Gill và Eric đang xem kịch hay còn tưởng thoát được nạn, nhưng giây tiếp theo đã bị Nam Thái Gia chỉ đến:
“Một, hai, ba… tận ba em như vậy, không biết chị dâu ở nhà có biết đêm nay anh học đánh vần bảng chữ cái với họ không?”
Gill trừng mắt, với ngay tập tiền đô bên cạnh ném mạnh về phía Nam Thái Gia:
“Chú câm ngay cho anh.”
Nam Thái Gia đề phòng trước nên đã bắt được tập tiền, anh đặt trước mặt Thiều Vân San, rất ngứa đòn ngứa dạ hỏi cô:
“Em thấy thế nào gọi là tiền từ trên trời rơi xuống chưa?”
Thiều Vân San cho rằng lúc này dù mặt anh hơi câng câng, nhưng nhìn lại thuận mắt đến lạ.
Cô hỏi nhỏ:
“Cầm thật à?”
“Người đã có lòng cho, đừng có trả lại.”
Anh dặn.
Tầm mắt Nam Thái Gia sau đó liếc về phía Eric, Eric là người tỉnh táo nhất nhanh chóng lảng tránh ánh mắt của anh. Từ đó đến cuối bữa tiệc anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-ho-chon-minh-ta-nhin-ta-chet-/3390084/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.