"Trong Vấn Đạo Tông, ta đã tiếp nhận công pháp Nhân Gian Đạo, từ đó về sau, tông môn còn thì ta còn, tông môn mất thì ta mất, cho nên, Vấn Đạo Ngũ Phong, là phúc địa thứ ba của ta." Trong tiếng thì thầm của Khương Vân, cỗ linh khí thứ tư đã hoàn thành ngưng tụ. Đó là một mảnh rừng rậm rạp, trong rừng lờ mờ có thể thấy, còn có một đạo quang đai màu hồng xuyên suốt toàn bộ mảnh rừng, giống như một dòng sông. "Trong Khốn Thú Lâm, lão Hắc đại ca đã dạy ta thuật pháp chân chính đầu tiên trong nhân sinh của ta, Vân Thiên Vụ Địa, hơn nữa còn dạy ta cách điều khiển linh khí, cho nên, nó là phúc địa thứ tư của ta." Ngay lập tức, cỗ linh khí thứ năm xuất hiện, mà cỗ linh khí này số lượng ít nhất, tốc độ ngưng tụ cũng là nhanh nhất, trong nháy mắt liền hóa thành một cây cầu. Một cây cầu màu đen trôi nổi giữa thiên địa, bên trên không nối với trời, bên dưới không tiếp đất. "Tại Nghịch Yêu Kiều, hấp thu yêu khí của đạo yêu, đả thông thứ mười hai kinh mạch, đạt tới Thông Mạch Viên Mãn cảnh giới, hơn nữa còn khiến ta trở thành Luyện Yêu Sư, cho nên, nó là phúc địa thứ năm của ta." Đến lúc này, giữa thiên địa, trừ những bông tuyết không ngừng rơi xuống ra, thời gian phảng phất như đã đình chỉ trôi qua. Tất cả đều sa vào đến trạng thái yên, càng không có một chút thanh âm nào phát ra. Mỗi người đều một mực nhìn Khương Vân, nhìn năm chỗ phúc địa đã hiển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/4995628/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.