Giờ phút này, Khương Vân phảng phất đặt mình vào một thế giới khác, đối với tất cả những gì xảy ra bên ngoài đều không nghe không hỏi, hoàn toàn đắm chìm vào phúc địa thứ hai mà hắn đã ngưng tụ ra. Hai mắt nhìn ngọn núi không đáng chú ý kia, trên khuôn mặt hắn, sự ôn nhu lại nhiều thêm vài phần cảm kích. Thậm chí trong mắt của hắn, bên trên ngọn núi kia cũng không phải trống rỗng, mà là có bốn thân ảnh đang xếp đầu gối mà ngồi, mỉm cười nhìn chính mình. Ngọn núi cao không quá trăm trượng này, tự nhiên không phải giống như những yêu tộc kia nghị luận, là bởi vì linh khí của Khương Vân không đủ, cưỡng ép ngưng tụ ra. Mà là nó nguyên bản là không đáng chú ý như vậy, liền giống như tên của nó ---- Tàng Phong! Thâm tàng bất lộ, ẩn mình trong Vấn Đạo Tông! "Không có ông nội thu lưu ta, để ta có thể sống sót, sẽ không có ta của bây giờ, cho nên, Khương thôn là phúc địa thứ nhất của ta." "Bên trên Tàng Phong, đại sư huynh dẫn ta nhập môn, sư phụ thu ta làm đệ tử, cho nên, nó là phúc địa thứ hai của ta." Cùng với sự xuất hiện của ngọn núi này, các yêu đều tưởng phúc địa của Khương Vân đã toàn bộ ngưng tụ hoàn tất, nhưng không nghĩ đến trong thân của Khương Vân, bất ngờ có cỗ linh khí thứ ba xông ra. …Càng Ht mới (√ nhanh nhất Et lên ul Điều này khiến tất cả yêu không khỏi đều hít vào một ngụm khí lạnh thật sâu. "Sao còn có? Chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/4995627/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.