Lang Hoa tiễn Cố Thế Hoành đi, mới hỏi lão Nhạc tình hình cụ thể.
Lão Nhạc nhẹ giọng nói: “Bây giờ trong kinh trừ người của Triệu gia đi lại khắp nơi ra, tên Khuất Thừa Như mới tiếp nhận vụ án cũng đã đến phủ đệ các quan viên Hình bộ, Đại Lý Tự.”
Lão Nhạc nói xong liền ngẩng đầu, mắt sáng bừng lên: “Còn đến gia viên của Từ Sĩ Nguyên.”
Lang Hoa không nhịn được vui mừng: “Muốn tóm được hắn quả không dễ dàng gì.”
Lão Nhạc thấp giọng nói tiếp: “Tên Từ Sĩ Nguyên này hàng ngày ngoài việc đến nha môn đều rất ít khi đi ra ngoài xã giao, các quan viên hắn qua lại đều là có công việc liên quan.”
Lang Hoa gật đầu.
Đây chính là điểm thông minh của Từ Sĩ Nguyên.
Từ chức quan thực như Huyện Thừa đến chức quan ảo như Tu Soạn, Từ Sĩ Nguyên thăng tiến như vậy cũng không có gì đặc biệt, sẽ không bị người khác chú ý, nhưng lại dễ dàng thăng tiến tiếp. Hắn không có sở thích gì đặc biệt, rất ít khi ra ngoài xã giao, chỉ ở nhà viết chữ vẽ tranh gẩy đàn, thoạt nhìn có vẻ không tranh với đời. Cho dù có bị Từ lão phu nhân đuổi ra khỏi nhà, cũng không tìm đến trưởng bối Từ gia để cãi cọ, dường như đã vô cùng thỏa mãn với tình hình hiện tại.
Vụ án Đường Bân, triều đình điều tra các quan viên ở Chân Định, Thái Nguyên, Từ Sĩ Nguyên không hề bị dính líu đến. Bách tính Thái Nguyên xưng tụng Từ Sĩ Nguyên là một vị quan thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3433004/chuong-504.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.