Sắc mặt Thái hậu bỗng trở nên khó coi, bà ta vội vã đi vào trong phòng.
Trình nữ quan đuổi theo: “Mau đi mời Ngự y, để Ngự y chẩn mạch cho Vương gia.”
Ninh Vương ở trong phòng kề Từ Ninh Cung, người hầu hạ Ninh Vương đều do Thái hậu đích thân lựa chọn, từ nội thị đến nữ quan đều là những người Thái hậu có thể tin tưởng.
Trình nữ quan xưa nay chưa từng nghĩ Ninh Vương sẽ xảy ra chuyện gì, làm gì có ai lại đi đối phó với một vị Vương gia ngốc chứ.
Thái hậu nháy mắt đã bước vào phòng kề.
Cung nhân trong điện rối loạn cả lên, những cung nữ nhỏ tuổi đã bị dọa đến đỏ mắt.
Nếu Ninh Vương xảy ra chuyện gì, đừng ai mong sống nổi. Thái hậu không hề hỏi han gì, bước thẳng vào phòng.
Ninh Vương nằm trên giường, đôi mắt nhắm chặt, vẻ mặt vô cùng thư thái, xem ra chỉ giống như đang ngủ.
“Ninh Vương.” Thái hậu nhẹ nhàng gọi một tiếng.
Ninh Vương nằm trên giường không có phản ứng gì.
Một người cho dù có ngủ say thế nào, nhưng khi bị nhiều người vây quanh gọi như vậy cũng phải tỉnh dậy từ lâu.
Điều này chắc chắn là bất thường.
Thái hậu lập tức nghĩ đến thuốc: “Ninh Vương uống thuốc chưa?”
Nữ quan bên cạnh lập tức tiến lên, giọng của nữ quan đã khàn khàn, còn có chút run rẩy: “Uống rồi, thuốc hôm qua Ninh Vương uống chính là thuốc trị phong hàn Thái y kê.”
Ninh Vương nghịch tuyết nên trúng gió, Thái hậu lệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3433005/chuong-505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.