Chương trước
Chương sau
Nhìn thấy bộ dạng Từ Cẩn Du liền biết, nhất định Cố Lang Hoa tặng quần áo cho không ít nữ quyến, hết lần này tới lần khác không tặng tới chỗ nàng ta, là muốn nàng ta khó chịu sao?

Coi nàng ta là ai cơ chứ?

Tề Ngọc Hoàn cười lạnh, giống như mẫu thân nói vậy, Cố Lang Hoa muốn dụ dỗ cho nàng ta cắn câu, nàng ta không thể để cho Cố Lang Hoa được như ý.

“Quận chúa,” Từ Cẩn Du nói, “Chúng ta đi lên phía trước đi, tiểu thư của Đỗ gia Đô Ngu Hầu đã sớm tới rồi, những người khác cũng đều tới cả rồi.”

“Ai bảo nàng ta đến sớm như vậy,” Tề Ngọc Hoàn nói, “Rõ ràng nói là tiệc rượu đầu giờ Tỵ, giữa giờ Thìn nàng ta đã tới rồi.”

Tề Ngọc Hoàn sửa sang lại áo quần rồi mới từ từ đi ra ngoài.

Đỗ Đại tiểu thư thấy Tề Ngọc Hoàn lập tức nghênh đón, trên mặt đầy vẻ tươi cười, quy củ hành lễ với Tề Ngọc Hoàn: “Quận chúa tới rồi, chúng ta vừa mới nói đến hương liệu xong.”

“Cả ngày làm hương cũng vô nghĩa,” Tề Ngọc Hoàn mí mắt cũng không thèm nhấc lên, “Ta ghét nhất chính là những thứ tạp nham kia, hôm nay bọn chúng còn gắn cùng với mấy thứ đồ rẻ tiền kia, ngửi thối chết đi.”

Sắc mặt Đỗ Đại tiểu thư không khỏi cứng lại, túi thơm trong tay cũng thu vào trong tay áo.

Tưởng tiểu thư bên cạnh thấp giọng nói: “Trước giờ không phải Quận chúa rất thích hương liệu sao?”

Trước đây thích, bây giờ lại không thích nữa.

Bộ dạng kia giống như tránh còn không kịp.

Tay Đỗ Đại tiểu thư nắm càng chặt hơn, Tề Ngọc Hoàn là một người có bất cứ việc gì cũng hiện ra mặt, phụ thân và mẫu thân kêu nàng ta tới Phủ Trang Vương nghe ngóng tin tức, nếu như Tề Ngọc Hoàn có thể đối đãi với nàng ta giống như trước đây, như vậy chuyện Sương quân có thể còn có đường cứu vãn, nếu như lãnh đạm với nàng ta, như vậy rất có thể là chuyện xấu.

Đường Bân là Tiết Độ Sứ của Thái Nguyên, hắn phạm tội chính là vụ án Sương quân, có thể dính líu đến nhiều người, phụ thân cũng nằm trong đó, bởi vì Thị Vệ Ti chủ quản Sương quân, phụ thân đảm nhiệm Đô Ngu Hầu ở Thị Vệ Ti. Hoàng Thành Ti tra gắt như vậy, nếu như lớn chuyện rồi, phụ thân nhất định không chạy nổi, trừ phi Trang Vương có thể bảo vệ bọn họ.

Ngày hôm qua nàng ta nghe lén phụ mẫu nói chuyện, mới biết lớn chuyện như vậy.

Trong lòng Đỗ Đại tiểu thư rất bất an, đi theo tất cả mọi người vào trong viện.

“Đỗ Đại tiểu thư, Quận chúa nói chuyện với ngươi kìa.”

Tất cả ánh mắt đồng loạt nhìn sang, Đỗ Đại tiểu thư lúng túng ngẩn người tại chỗ, nàng ta không nghe chữ nào, nàng ta không biết xảy ra chuyện gì, các tiểu thư chung quanh đều không thân với nàng ta, cũng không ai tình nguyện tới giải vây.

Đỗ Đại tiểu thư luống cuống tay chân ngồi ở đó.

Từ Cẩn Du nâng chén trà lên uống, theo nàng ta thấy không có gì khó khăn, tới Phủ Trang Vương làm khách còn chưa rõ ràng sao, Trang Vương đã thu hồi lại tay chân của mình, muốn đẩy Đô Ngu Hầu ra.

“Ngươi làm sao thế? Mất hồn mất vía vậy,” Tề Ngọc Hoàn nhíu mày ghét bỏ, “Có phải trong nhà có chuyện gì không?”

Câu hỏi như vậy khiến cho chung quanh lập tức an tĩnh lại.

Mặt Đỗ Đại tiểu thư trở nên xanh mét, Quận chúa làm sao có thể chỉ ra Đỗ gia có thể sẽ xảy ra chuyện gì ở đây được, chẳng lẽ Trang Vương chẳng những sẽ không giúp đỡ, còn muốn đạp thêm một cước sao?

Đỗ Đại tiểu thư nghĩ tới đây, nước mắt suýt nữa rơi xuống, vội vội vàng vàng đứng lên: “Ta… hôm nay có chút không thoải mái, xin cáo lui trước.”

Nàng ta kỳ vọng Tề Ngọc Hoàn có thể giữ nàng ta lại, như vậy có thể còn có cách vãn hồi.

Tề Ngọc Hoàn lại không thèm để ý, rũ mắt xuống, thờ ơ nói: “Vậy ngươi về đi!”

Trong lòng Đỗ Đại tiểu thư lập tức lạnh đi, từ từ đi ra ngoài, vẫn chưa đi đến cửa nguyệt lượng, liền nghe sau lưng truyền tới tràng cười, sau đó là tiếng của Tề Ngọc Hoàn: “Nếu không thoải mái còn tới làm gì? Đừng có làm mất hứng của chúng ta… Ta cũng chuẩn bị hành trang đi săn rồi, các ngươi cũng tới xem xem… những thứ y phục người Hồ kia có cái gì mà ghê gớm, ta ghét nhất chính là những thứ kia.”

Đỗ Đại tiểu thư đi ra cửa, để cho người đỡ lên xe ngựa, cửa Phủ Trang Vương “rầm” một cái đóng lại sau lưng nàng ta.

Nước mắt Đỗ Đại tiểu thư lập tức rơi xuống.

...

Sau khi Đỗ Đại tiểu thư rời đi, tâm trạng của Tề Ngọc Hoàn dường như tốt hơn nhiều, thân thiết kéo tay Từ Cẩn Du, “Ta không dễ dàng gì mới mời được Từ Đại tiểu thư tới, Từ Đại tiểu thư hôm qua trở lại Từ Ninh Cung hầu hạ Thái hậu nương nương.”

Tề Ngọc Hoàn vừa dứt lời, Tề Ngọc Chân lập tức nói: “Sức khoẻ của Thái hậu nương có khá hơn chút nào không? Những ngày qua Từ Ninh Cung cũng không truyền nữ quyến tới, trong lòng chúng ta nôn nóng nhưng cũng không có cách nào cả.”

Nói là sức khoẻ của Thái hậu, thật ra thì hỏi chính là tâm trạng của Thái hậu.

Từ Cẩn Du khẽ mỉm cười một cái dưới ánh mắt chăm chú của mọi người: “Tốt hơn nhiều rồi, hôm qua Thái hậu nương nương còn đi đến ngự hoa viên, khen trúc xanh năm nay nuôi tốt, ngồi thuyền đi một vòng hồ mới trở lại Từ Ninh Cung, Thái hậu nương nương kêu người chuẩn bị hành trang, cũng muốn đi xem Hoàng thượng săn bắn.”

Tề Ngọc Hoàn nghe vậy liền sáng mắt: “Tỷ tỷ có chuẩn bị quần áo không, chúng ta còn đang nghĩ, rốt cuộc phải trang điểm thế nào mới đẹp.”

Từ Cẩn Du mím mím môi, mắt loé lên nhìn Tề Ngọc Hoàn: “Những người khác ta không biết, ta chỉ biết Cố Đại tiểu thư mặc thử y phục người Hồ ở trước mặt Thái hậu nương nương, Thái hậu nương nương còn khen quần áo của Cố Đại tiểu thư đẹp đẽ, ta nghĩ lúc đó nhất định có không ít người dùng y phục người Hồ.”

Cố Lang Hoa gây ra chuyện y phục người Hồ chính là muốn bắt lấy thóp của bọn họ, Thái hậu nương nương cảm thấy y phục người Hồ đẹp, tỏ rõ là mặc cho Cố gia đi điều tra. Chuyện phụ thân, mẫu thân lo lắng xảy ra rồi.

“Quận chúa, vậy chúng ta làm thế nào đây? Cũng phải mặc y phục người Hồ sao?”

Tiếng hỏi của mọi người vang lên.

Tề Ngọc Hoàn theo bản năng nói: “Chúng ta dĩ nhiên không mặc.” Lần này nàng ta thực sự không thể mặc, chẳng những không được phép mặc, còn phải nói hết chuyện này cho phụ thân, để cho phụ thân sớm tính toán chút, lập tức bắt người chịu tội thay.

Tề Ngọc Hoàn cảm kích nhìn Từ Cẩn Du: “Trước đây đã cảm thấy Từ muội muội tốt, hôm nay càng thích Từ muội muội hơn, Từ muội muội sau này phải thường xuyên tới chỗ chúng ta mới được.”

Từ Cẩn Du cúi đầu cười.

Trang Vương làm việc cho Thái hậu nương nương, nếu như Cố gia và Phủ Trang Vương hận nhau, không biết Thái hậu nương nương sẽ bảo vệ ai đây? Lần này Cố gia hạ thủ với Phủ Trang Vương, nếu như Trang Vương có thể bình yên vô sự, thù ngày hôm nay ngày mai nhất định sẽ trả lại, Cố Lang Hoa chẳng khác nào có thêm một kẻ địch mạnh.

Cho nên nàng ta muốn làm chính là thêm dầu vào lửa, nàng ta không sợ ầm ĩ, ầm ĩ càng lớn xem càng vui vẻ.

“Làm phiền muội muội,” Tề Ngọc Hoàn nói, “Ở trước mặt Thái hậu nương nương thay chúng ta nói tốt một chút.”

Tề Ngọc Hoàn kéo Từ Cẩn Du đến bên cạnh thấp giọng nói: “Chúng ta tất nhiên không quên được ân tình của muội muội.”

“Ân tình gì chứ,” Cẩn Du thở dài, “Trang Vương Trắc phi thường tới trong cung, chúng ta nói chuyện mấy câu rồi, Trắc phi nương nương là người tốt, tính tình tỷ tỷ cũng thẳng thắn, có mấy lời ta có thể nói tự nhiên sẽ không che giấu.”

Tề Ngọc Hoàn nhớ tới hai người từng vì Cố Lang Hoa mà ồn ào, không khỏi cười cáo lỗi, “Trước đây ta có chỗ không đúng, muội muội đừng để ở trong lòng.”

“Đó đều là chuyện đã qua rồi,” Từ Cẩn Du an ủi Tề Ngọc Hoàn, “Tỷ tỷ đừng để ý là được.”

Từ Cẩn Du ra khỏi Phủ Trang Vương lên xe ngựa, lần này nàng ta coi như đã làm chuyện lớn, Thái hậu nương nương biết được Phủ Trang Vương đã chọn người chịu tội thay, chắc chắn sẽ chỉ điểm Cố gia một vừa hai phải, dẫu sao chuyện này mà ầm ĩ lên, thì không có lợi gì với Thái hậu nương nương.

Nàng ta ở trong cung lâu như vậy, đã gặp rất nhiều chuyện, biết mấu chốt trong này, đây là điểm mà Cố Lang Hoa không thể so kịp với nàng ta.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.