Lúc Mẫn Giang Thần hồi thần lại, Lang Hoa đang dùng ngôn ngữ của Tây Hạ nói chuyện với Tề Ngọc Song.
Mặt Tề Ngọc Song đầy vẻ ngưỡng mộ.
Lang Hoa nói với Tề Ngọc Song: “Thật ra cũng không cần lo lắng đến vậy, trong cung Tây Hạ có rất nhiều Nữ quan biết ngôn ngữ của Đại Tề, Lí Đồng Trưởng Công chúa Tây Hạ cũng chạc tuổi ngươi, ngày thường cứ nói chuyện với nàng ấy thì chẳng mấy chốc sẽ thích ứng thôi.”
Tề Ngọc Song gật gật đầu, cười với Lang Hoa: “Ta không dễ gì mới tìm được người có tính cách giống ta như ngươi, mấy ngày nay ta phải thường xuyên tới nói chuyện với ngươi mới được.”
Lang Hoa bật cười: “Ta chỉ sợ ngươi không muốn tới thôi.”
“A Thần,” Lang Hoa nhìn về phía Mẫn Giang Thần, “Chúng ta tới thư phòng đi, giúp Ngọc Song tìm vài cuốn sách!”
Ba người cùng vào thư phòng, Tề Ngọc Song đột nhiên kéo Lang Hoa, nhẹ giọng nói: “A Thần hình như có tâm sư.”
Từ lần trước nói chuyện với A Thần về Lục Anh, A Thần luôn có chút khó chịu không vui.
Lang Hoa cũng không biết rốt cuộc là vì sao.
Bên ngoài đột nhiên có tiếng pháo đốt.
Lang Hoa nhìn ra ngoài xem.
Tiêu ma ma cười nói: “Chắc là kỳ thi đã kết thúc, các nhà có người đi thi đều đang đốt pháo.”
Mẫn Giang Thần ngước mắt lên: “Không biết khi nào có kết quả.”
Từ lúc nộp bài đến lúc lên bảng vàng, chắc phải mất năm sáu ngày.
Mẫn Giang Thần nghĩ tới lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3432874/chuong-374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.