Ninh Vương phi nói giọng run run: “Vương gia phải nhớ những lời thiếp nói.”
Ninh Vương lập tức gật gật đầu.
Ninh Vương phi xuống giường, đi nhanh vào trong vách ngăn rồi bê ra một chiếc hộp giao cho Ninh Vương.
Ninh Vương từ từ mở hộp ra, thấy bên trong có ngân phiếu và văn thư.
Ninh Vương phi nói: “Vương gia cất những thứ này đi, từ thời Tiên Hoàng, Phùng tiên sinh đã đi theo Vương gia rồi, sau này nếu Vương gia xem không hiểu những thứ này thì hãy đưa chúng cho Phùng tiên sinh.”
Không đợi Ninh Vương cất lời, Ninh Vương phi liền nói: “Thiếp sẽ để chiếc hộp này vào trong ô bí mật của vách ngăn, khi thiếp ở Vương Phủ thì Vương gia không cần để tâm, ngộ ngỡ ngày nào đó thiếp không còn trong phủ thì Vương gia hãy lấy những thứ này ra.”
Ninh Vương sầm mặt: “A Nguyễn, nàng muốn làm gì?”
Ninh Vương phi lắc lắc đầu: “Vốn thiếp cũng không nghĩ gì, chỉ là nghĩ trong nhà không thể không có chuẩn bị trước, ngộ nhỡ xảy ra chuyện, Vương gia cũng không thể một mình xử trí, vì vậy thiếp liền học cách kiếm chút bạc bên ngoài, sau này Vương gia có cái mà dùng.”
Ninh Vương nói: “Ta cần tiền làm gì? Bổng lộc của ta chưa đủ sao?”
Ninh Vương phi kéo tay Ninh Vương: “Vương gia, ngài phải nhớ kỹ lời thiếp nói, sau này bất luận có xảy ra chuyện gì, ngài cũng phải giữ kín chiếc hộp này. Sau này ngộ nhỡ có phát sinh chuyện gì, ngài đi đâu cũng phải dùng đến bạc. Huệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3432873/chuong-373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.