Lần du lịch này, ngoại trừ ngắm biển thì chẳng hề gặt hái được gì cả.
Miệng vết thương tự nhiên không lành nhanh như vậy, thêm cảm cúm cũng không khỏe, cuối cùng Mục Liên Hạ và Tống An Hoài chỉ có thể bỏ tiếc nuối mà dẫn Tư Tư về.
Mục Liên Hạ vẫn có chút chú ý chuyện của Lưu Phân. Cậu đã liên hệ với Lâm Tú Cầm một lần qua, tỏ vẻ mình đồng ý giúp đỡ chuyện này, nếu cần giúp thì cứ nói thẳng. Lâm Tú Cầm ngược lại là khích lệ sự nhiệt tình của Mục Liên Hạ, sau đó thoáng lộ ra tin tức họ nắm được.
Khác không nói, số tiền mà giám sát công trình đó chiếm chắc chắn có thể lấy lại được. Lô Quảng Hằng làm chủ cho ba người đã qua đời đó mỗi người tám mươi vạn, nhưng vào trong tay giám sát công trình thì chỉ còn năm mươi vạn, dưới tình huống này, vẫn còn người ra tay với số tiền đó.
Lâm Tú Cầm tỏ vẻ cô đã kéo quan hệ, cũng không cần Mục Liên Hạ bận tâm nữa, dù sao mặc kệ là người có tham dự chuyện này hay là người bị kéo vào, lần này chắc chắn phải lên tòa án, còn là vụ án hình sự mà bên viện kiểm sát khởi tố. Sau đó bởi vì đủ loại nguyên nhân của thủ tục kiện tung, chuyện này còn phải qua một quãng thời gian nữa mới biết được.
Mục Liên Hạ còn đang trong giai đoạn học tập nên có chút mờ mịt, nhưng cũng nghiêm túc nghe, sau khi về còn tra xét tư liệu.
Ngày nghỉ trôi nhanh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-sach-uoc-nguyen/2473307/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.