Chưa đến bốn giờ chiều thời gian cũng được cho là sớm, nhưng điện thoại vang rất lâu thì mới được nhận, đầu bên kia truyền đến giọng mơ màng có chút buồn ngủ của Hàn Bân: “… Alo?”
“Anh Hàn, ” Nghĩ đến thói quen của Hàn Bân khi nghỉ là thích ngủ nhiều thậm chí còn ngủ hết nguyên một ngày, Mục Liên Hạ ho nhẹ một tiếng, “Em là Mục Liên Hạ.”
“Liên Hạ à…” Hàn Bân thoáng tỉnh táo, “Sao thế?”
“Em muốn hỏi anh chút việc, ” Mục Liên Hạ nói sơ tình huống hắn biết, “Bây giờ có lẽ là người phụ nữ đó đang bị uy hiếp, em có thể giúp gì được không?”
Hàn Bân ừ một tiếng: “Cậu sao lại gặp phải chuyện vậy chứ?”
Mục Liên Hạ cười khổ: “Em cũng không thể nhìn cô ấy chết trước mặt em.”
“Tình huống bây giờ cậu bảo cô ta báo cảnh sát một tiếng đi, có lẽ cô ta còn chưa báo, ” Hàn Bân bình tĩnh nói, “Ở Ngọc Hải đúng không? Tôi liên hệ giùm cậu, có người bạn làm viện trợ pháp luật bên đó, lát nữa tôi bảo cô ấy liên hệ em.”
“Dạ, được, cám ơn Hàn ca.” Mục Liên Hạ cảm thấy hơi thả lỏng, cúp điện thoại bên đây liền lấy điện thoại Tống An Hoài gọi qua, hỏi xem tình huống.
Nhà Lưu Phân coi như là nông dân trong vùng, từ lâu cô đã không ở nhà mẹ đẻ mà sống chung với nhà chồng, sống chung rất hòa hợp. Mà bởi vì hoàn cảnh gia đình không tốt, họ và thân thích gần như không liên hệ với nhau, nhất là vào ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-sach-uoc-nguyen/2473305/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.