Tiền Hạ Lan thấy Vân Thù nói hết toàn bộ toan tính trong đầu hắn ra ngoài, sắc mặt có vài phần bối rối, nhưng dù sao cũng lăn lộn nhiều năm trên thương trường, gặp qua đủ loại người, hắn lập tức phản ứng lại.
"Liễu tiểu thư nói lời này cũng thật khó nghe, ta và ngươi hợp tác chính là phải đem điều khoản viết rõ ràng ra, giấy trắng mực đen, sao có thể chiếm tiện nghi của ngươi. Liễu tiểu thư nói vậy chẳng phải là lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử sao!", Tiền Hạ Lan phẫn nộ nói, "Có lợi cùng nhau kiếm, một cái bánh lớn thì nên chia ra cho mọi người cùng ăn mới là phải đạo, cho dù tiểu thư ngài muốn một mình nuốt hết cũng phải nhìn xem có thể ăn toàn bộ Đại Khánh không đã. Ngươi cho ta kiếm lợi ích, ta cũng lại cho ngươi lợi nhuận. Ngươi mang phương pháp ra, thừa dịp bây giờ vẫn còn kiếm chác được mà lấy chút lợi ích đi, toàn bộ Đại Khánh cũng không phải chỉ có mình Liễu tiểu thư ngươi biết làm đồ sứ, chỉ là hiện giờ đồ của ngươi đặc biệt, ngươi khác chưa nghiên cứu chế tạo ra nên mới thừa dịp cho ngươi đứng vững gót chân ở đây, đợi đến lúc có người biết làm rồi, thứ này của ngươi cũng chẳng còn đáng giá nữa đâu!"
"Chỉ sợ bây giờ ta váng đầu mà mang phương pháp ra, nó lại thành đồ của các ngươi nghiên cứu ra đi?” Vân Thù trong lòng hừ lạnh một tiếng, lão già kia ở trên thương trường tính kế tới lui bao năm nay, sao có thể thật lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon-ac-nu/1255038/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.