Tiền Hạ Lan nghe Vân Thù nói vậy, trong lòng hết sức khinh thường, dáng vẻ tươi cười rối trá vừa rồi cũng biến mất, sắc mặt âm trầm.
"Liễu tiểu thư khẩu khí thật lớn, còn chưa vào cửa mà đã muốn cái ghế này của lão phu, đúng là mơ tưởng xa vời, đến lúc ngã xuống mới thấy càng đau hơn, coi chừng lúc đó đến sức lực bò dậy cũng không còn." Tiền Hạ Lan oán giận nói, giọng điệu không che giấu thái độ khinh thường cùng khiêu khích.
Nhìn bộ dạng như vậy cũng đủ thấy hắn là một kẻ vừa không có khí phách vừa thiếu phong độ, Tạ Hoài Ẩn đối với người như vậy không giấu nổi xem thường, trông hắn lớn tuổi như vậy cũng có thể làm cha Vân Thù rồi nhưng hành vi lại không có nửa phần ra dáng trưởng bối, nếu là một trưởng lão độ lượng thì ngay từ đầu đã không hành động như vậy, đã muốn mời khách thì trước tiên phải chuẩn bị chu toàn mọi thứ, nhìn thái độ vừa rồi còn không phải coi Vân Thù là người có thể tùy ý khinh nhờn sao. Hừ, lão già chết tiệt!
Tạ Hoài Ẩn trong lòng cười lạnh, lúc này hắn thật sự xem chuyện xử lý lão già Tiền lột da này thành chuyện của mình rồi, sớm muộn gì cũng phải tìm cho ra bằng chứng diệt tận gốc mấy tên cặn bã này!
"Mơ tưởng xa vời? Ta vẫn còn rất trẻ, từ giờ đến lúc nhắm mắt xuôi tay không biết còn bao nhiêu năm nữa, cho dù có tham vọng một chút cũng còn hơn là dậm chân tại chỗ. Xem ra ông chủ Tiền có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon-ac-nu/1255037/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.