Tần Du tất nhiên nhìn thấy cô đi cùng anh đến, lúc đó anh ta mới nhận ra Thẩm Dược thích Bạc Trạch Lăng nhiều đến nhường nào đến mức năm lần bảy lượt tổn thương nhưng vẫn đứng cùng một vị trí.
Đến khi hai người làm lễ xong thì mới bắt đầu tiếp khách Bạc Trạch Lăng giữ khư khư cô ở bên cạnh, ngồi trong bàn tiệc cùng với Kiều Dật Hiên và Tần Bắc Yên còn bàn đối diện chính là Bạc Dương Tự và Bạch Hạ.
Lúc Tần Du đi đến mời rượu Thẩm Dược vừa cầm đến đã bị anh ngăn lại, Bạc Trạch Lăng cầm ly rượu từ tay cô nhìn về phía Tần Du với ánh mắt nhạt nhẽo.
“Cô ấy không uống được rượu, tôi uống với cậu chúc hai người trăm năm hạnh phúc, răng lông đầu bạc mãi mãi không xa nhau.”
Khoé môi của Tần Du cười khổ uống với anh ánh mắt của anh ta rơi lên người của cô, cô cũng khẽ mỉm cười xem như chúc phúc cho họ.
Tần Du là người tốt và anh xứng đáng gặp được người tốt chứ không thể nào chìm mãi trong tình cảm mà ngay cả cô cũng không thể đáp lại. Kiếp này của Thẩm Dược mắc nợ quá nhiều người, nhưng cũng có rất nhiều người nợ cô cả một đời.
“Mọi người cứ tự nhiên nhé, cảm ơn mọi người đã đến dự đám cưới của em” Tần Du và cô gái bên cạnh anh ta cũng cuối đầu rồi nâng váy rời đi tiếp khách khác.
Có những người đi cùng ta cả quảng đường dài nhưng mãi chẳng thể đến với nhau, có những người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-doi/3747326/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.