Bạc Trạch Lăng lái xe đưa cô đến nhà hàng Tây Lâu là nhà hàng truyền thống ở đây đặc biệt có rất nhiều món ăn truyền thống mà ít ai biết đến. Ở Tây Thành có rất nhiều món ngon muốn thưởng thức hết phải có một chiếc bụng có sức chứa. 
Bởi vì Thẩm Dược bị thương nên khi gọi món anh đã cố tình né toàn bộ món có đậu xanh, hải sản và cả bò và gà. Những món được anh gọi đều là cá và thịt heo, mà ngay cả cô cũng không để ý chỉ biết ngồi nhìn thực đơn rồi nghe anh gọi món. 
Không để cô ngồi đối diện mình, Bạc Trạch Lăng để cô ngồi bên cạnh mình, anh múc vào bát cho cô một ít cháo thịt băm, cũng xoay bàn để gần cô là yến chưng cùng với thịt ba chỉ nướng. 
“Buổi sáng không ăn nên bây giờ ăn nhiều vào. Anh cắt nhỏ thịt ba chỉ heo nướng cho cô. 
Thẩm Dược ngây người mấy giây không biết Bạc Trạch Lăng lại muốn làm gì, mỗi lần anh như vậy đều khiến cô rất sợ hãi như thể ma quỷ đến đòi mạng cô vậy. 
Cúi mặt ăn mà không dám nhìn lấy anh một lần nào Bạc Trạch Lăng nhíu mày kéo ghế của cô lại gần mình hơn. Khiến cô giật thót mình theo phản xạ mà muốn né tránh anh, cái tên này hôm nay bị chạm vào đầu à? Hay là cô làm đổ màu vào miệng anh rồi cho nên mới mất trí nhớ. 
Ngồi ăn được một chút thì anh mới thông thả lên tiếng nói với cô “Tần Du ngày mai kết hôn rồi.” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-doi/3746685/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.