Tuy Hoắc gia rộng lớn, Hoắc Vũ Khải lăn lộng trên thương trường nhiều năm, nhưng cánh tay của ông ta sẽ chẳng thể trải rộng ra toàn thế giới. Trước kia cũng là đề phòng trước chuyện này, hắn đã tạo được một số mối làm ăn bên nước ngoài, so với trong nước thì đáng tin cậy hơn rất nhiều.
Hắn bận rộn đi khắp nơi, ngồi máy bay nhiều đến rã rời. Hắn biết, chỉ cần thắng ván cờ này, hắn mới có thể sống yên ổn.
Và cũng là vì mẹ…
Ngày thứ 10 ở nước ngoài, hắn nhận được tin Mộng Vãn Tình xuất sắc đứng đầu cuộc thi bàn luận, cô học nhảy vượt, vừa học lên thạc sĩ vừa làm nghiên cứu sinh cho trường đại học đó.
Hoắc Tường Quân cũng đã biết Mộng Vãn Tình rất thông minh, một phế vật thực thụ không thể nào có thể trưởng thành trong cái vòng tròn hào môn này, chỉ cần cho cô đủ điều kiện thì cô sẽ phát triển rất tốt.
Đồng thời, hắn cũng yên tâm đôi chút, ít ra cô không gặp nguy hiểm nào đến từ phía Hoắc gia.
Hắn cũng nhận được cuộc gọi thông báo về kết quả của cô.
“Em tính học lên tiến sĩ.”
“Ừ.” Hắn gật đầu “Có năng lực.”
Đầu bên kia truyền đến tiếng cười khẽ “Bao giờ anh về?”
“Không chắc chắn lắm. Có chuyện gì à?”
“Không, em định trước ngày anh về tranh thủ tặng một món quà cho anh.”
Hắn thấy hơi khó hiểu “Sắp tới có dịp gì à? Không cần phiền phức như vậy.”
“Không dịp gì cả, chỉ là thấy muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-doi-uoc-mo-em-nhan-lai-duoc-gi/3384791/chuong-74.html