"A!" Mộng Vãn Tình bị một lực đẩy làm ngã xuống đất. Cơn đau nhói từ chân truyền lên tận não, cô kêu lên một tiếng nhỏ.
"Ôi thật xin lỗi, cô có sao không?"
Xuất hiện trước mắt cô là một cô gái có mái tóc vàng óng ả, gương mặt xinh đẹp thuần khiết tựa nữ thần. Giọng cô ấy vang lên thật mềm mại, dễ nghe.
Cô ấy đẹp thật.
Đó là suy nghĩ đầu tiên vọt ra khỏi đầu cô khi thấy khuôn mặt của cô gái này.
Mắt to tròn, gương mặt nhỏ nhắn, da trắng nõn như sứ.
"A không sao ạ!" Cô mỉm cười, chống tay đứng dậy. Cô gái thu bàn tay ngọc ngà lại, cười tươi tắn "Thật xin lỗi cô nhé, tôi không cố ý."
Cô gái quay ngoắt lại, nhảy bổ lên ôm chầm lấy hắn "Hoắc Tường Quân của ta mấy tháng không gặp vẫn đẹp trai nhức lòng người nha~"
"Nhớ cục cưng quá à~"
"Xuống đi." Hắn thấp giọng xuống, kéo tay cô gái ôm lấy cổ mình "Sao về sớm vậy?"
"Cho ôm lát nữa đi mừ!" Cô gái càng ôm chặt lấy hắn hơn, giọng nói nũng nịu mềm mại như mật ngọt rót vào tai. Hoắc Tường Quân mặt vẫn không biểu lộ cảm xúc, cũng không nói cô ấy xuống nữa.
Chồng mình đột nhiên bị một người lạ mặt ôm lấy, cô nên bày tỏ cảm xúc gì bây giờ?
Mộng Vãn Tình đứng nhìn cảnh này, lòng bỗng rối bời. Cô không thích việc này, nhưng cô thì có thể làm gì chứ?
Nhưng, lần đầu thấy hắn cư xử như vậy với một cô gái khác...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-doi-uoc-mo-em-nhan-lai-duoc-gi/2913896/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.