"Anh là ai?"
Gương mặt cậu thiếu niên trẻ tuổi xuất hiện, bước chân của cậu ta dừng lại.
"Cô là ai?"
"Anh... đến đây có việc gì?" Cô co chân lại, phòng bị nhìn anh ta. Chân cô đang rất đau, không thể một phát đứng lên luôn được.
Tại sao lại có người ở đây chứ? Một nơi bị bỏ rơi như nơi này...
Áo blouse trắng?
"Anh là bác sĩ?" Cô nhìn thấy bên hông anh ta là một hộp màu trắng to, có dấu thập đỏ.
"Sao cô biết?" Người thanh niên ngạc nhiên, nhíu mày nhìn cô "Sao cô lại ngồi đó vào giờ này?"
"Tại sao tôi không thể ngồi chứ?" Cô hỏi ngược lại. Người thanh niên ngớ ra, đúng là không có lí do thật.
"Cô là ai?" Bỏ qua chuyện này đã, trông cô gái này có gì đó rất lạ. "Tôi chưa gặp cô ở đây bao giờ!"
Mộng Vãn Tình nhớ lại câu nói của vị tiểu thư ban chiều, anh ta có lẽ cũng hay lui tới đây, quen biết với hắn sao?
"Tôi mới được nhận vào đây." Cô nói "Là người hầu."
"Chẳng phải bây giờ đám người hầu đang ăn tối sao?" Anh ta trố mắt "Cô ăn rồi à?"
Mộng Vãn Tình không trả lời, cô không có sức để lết thân ra tận nhà ăn nữa, mà bọn họ cũng chẳng thèm để ý tới cô có tới ăn hay không đâu.
"Sắc mặt cô không được tốt." Anh ta nhìn kĩ mặt cô, nói "Hình như cô bị mất máu?"
"Vâng." Cô rũ mắt, nếu anh ta là bác sĩ thì cô không thể chối được. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-doi-uoc-mo-em-nhan-lai-duoc-gi/2913894/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.