"..." Cô đó ra mất một lúc, không phản ứng được. Hắn kiên nhẫn nhìn cô.
Mộng Vãn Tình thở hắt một hơi, gia hạn hợp đồng à?
"Vâng."
Cô thản nhiên thừa nhận. Chuyện này cô nói hay không cũng chẳng quan trọng vì dẫu sao nó cũng chỉ là ước muốn của một mình cô. Nhưng nếu hắn hỏi, cô không có lí do nào để nói dốI cả.
Trong lòng cô bỗng lo lắng, hắn sẽ có suy nghĩ gì về cô?
Cô mím môi, ngước nhìn hắn. Hoắc Tường Quân không biết đang suy nghĩ gì, hắn không nói.
"..."
"Tôi có một chuyện thắc mắc." Hắn ngập ngừng một lúc, quyết định hỏi thử cô điều hắn vẫn luôn thắc mắc.
"Vâng?" Cô khẽ chớp mắt, chờ đợi câu hỏi từ hắn.
"Tôi không cho cô một cuộc sống với đúng thân phận của cô." Hắn nói "Cô biết đấy, trong mắt tôi cô chẳng là gì cả."
“Tôi đối xử với cô như thế nào cô biết rõ.” Hắn hành hạ cô như thế nào, bỏ mặc cô ra sao, Mộng Vãn Tình hiểu rõ.
Làn da cô như có một làn khí lạnh thổi qua khiến cô rùng mình. Cô biết chứ.
“Cô vẫn còn muốn ở bên tôi?” Hắn thực sự không thể hiểu nổi cô gái này nghĩ gì nữa rồi. Trong suốt thời gian qua, hắn chẳng thể tử tế nổi với cô. Đánh cô, mắng cô, phớt lờ cô, để cô làm giúp việc cho mình,… Thực sự rất tệ. Nếu là người khác đã sớm chống đối lại hắn hoặc bỏ đi rồi. Rốt cuộc điều gì đã khiến cô kiên nhẫn chịu đựng đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-doi-uoc-mo-em-nhan-lai-duoc-gi/2913797/chuong-67.html